LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 178

màu hung. Đôi môi đỏ bầm của các y tá. Trước Tin Win sống trong thế
giới trắng đen. Màu sắc không phát ra tiếng. Chúng không ùng ục,
chiêm chiếp hay ồm ộp. Qua bao năm, kí ức về chúng đã nhạt phai,
như kí hiệu trên trang giấy.

Cậu mở mắt ra đi. Tin Win lắc đầu.
“Cháu tôi gặp sự cố gì rồi?” U Saw nói.
“Không phải. Cậu ta đang sốc. Từ từ mới quen được.”
Cả hai đều đúng.

Tin Win ngồi chỗ tường gạch đỏ bên bờ sông Rangoon, cảng trải

dài trước mặt.

Mở mắt ra đi. Cậu tự nhủ. Đã mười ngày ngập tràn ánh sáng. Mười

ngày ngập tràn hình ảnh. Sắc như kim. Rực rỡ. Mà cậu vẫn chưa quen.

Nơi hạ nguồn, những cột thép trụi lủi lanh canh trượt tới lui trên

đường ray. Đầu móc của chúng mất hút vào bụng tàu rồi lại trồi lên,
gắp theo chục bao tải. Hôm qua, người ta đưa con voi lên boong. Bọc
trong vải dầu, cột bằng thừng, nó khua chân loạn xạ. Bất lực, như bọ
phơi bụng. Trước các kho hàng chất đống thùng to thùng nhỏ, nơi đến
ghi chữ đen. Calcutta. Colombo. Liverpool. Marseilles. Port Said.
New York.

Tàu thuyền nườm nượp ra vào cảng. Cả thuyền buồm lẫn chạy động

cơ. Nhiều chiếc chỉ có một người lái. Vài tàu đông nghẹt người, thúng,
xe đạp, đến mức sóng vỗ nhẹ thể nào nước cũng tràn lên được. Nơi
thượng nguồn, bao gia đình sống lênh đênh trên thuyền. Quần áo phơi
giữa mấy cột buồm. Trẻ con chạy nhảy trên boong. Cụ già nằm võng
chợp mắt.

Tin Win nhìn đàn hải âu sải cánh chao lượn trên không. Cậu chưa

từng thấy loài chim nào thanh nhã đến vậy. Trời nóng ẩm dù gió vẫn
hiu hiu thổi qua mặt sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.