LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 32

thả và từ tốn thế nào. Tôi đã sẵn sàng đối đầu với họ rồi. Tôi có nhịp
độ của riêng tôi, không cần thiết phải hòa cùng phong thái của họ.

Tắm xong, tôi nằm ra giường nghỉ ngơi, thấy sảng khoái hẳn.

Nhưng trên đường đến quán trà, cơn mệt mỏi lại ập đến. Theo từng
bước chân. Tôi lo lắng và nôn nao, tự hỏi điều gì đang đợi mình phía
trước. Tôi không phải kiểu người thích bất ngờ. U Ba sẽ kể gì với tôi
và tôi có thể tin bao nhiêu phần trăm? Tôi định sẽ hỏi ông ta những
câu cụ thể. Nếu ông ta ngắc ngứ và mâu thuẫn, tôi sẽ đứng lên ngay
tức khắc.

U Ba đã có mặt tự lúc nào. Ông ta đứng dậy, cúi đầu và bắt tay tôi.

Làn da mềm và lòng bàn tay ấm áp. Ông ta gọi hai cốc trà và vài chiếc
bánh. Lát sau, ông ta nhắm hai mắt, hít một hơi thật sâu và bắt đầu kể
câu chuyện của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.