LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 109

- Có thể anh ấy sẽ gọi điện nữa. - Chị nói và ngồi xuống chiếc ghế dựa

trên bàn, nhặt mẩu thuốc hút dở và rít mạnh.

Mười lăm phút, rồi nửa giờ trôi qua. Không có ai gọi điện cả. Đồng hồ

điểm hai tiếng…

- Không, thế này thì không thể hiểu được! – Elêna Pêtrốpna nói to –

Mình phát điên lên mất.

Chị lao lại phía cái tủ và mở tung nó ra. Con mèo phát hoảng chui

xuống gầm đi-văng. Elêna Pêtrốpna nhanh nhẹn lấy chiếc áo dài đen, dốc lọ
nước hoa. Con mèo ngồi ở dưới đi-văng đang thu mình rình chuột, móng
vuốt xoè ra giỡn bắt khi thì dải đăng ten khi thì chiếc mùi-xoa mỏng lất phất
quanh nó. Nó thích trò chơi này mặc dầu nó nhăn mũi lại và còn hắt hơi về
mùi hương lạ lùng của các vật lạ này. Khi Elêna Pêtrốpna ra khỏi nhà đồng
hồ điểm ba giờ. Mátxcơva đang ngủ yên trong ánh sáng trắng của tuyết và
những cây đèn.

Ở quảng trường Puskin, nhóm tuần tra giữ Elêna Pêtrốpna lại. Chị đưa

họ xem giấy tờ và nói rằng chồng chị bị thương ở ngoài mặt trận đang qua
Mátxcơva. Bây giờ anh ấy đang ở ga Bêlôruxi và chị cần phải được gặp anh
ấy. Khi nói đến chữ “chồng” Elêna Pêtrốpna đỏ mặt lên, nhưng không chiến
sĩ nào trông thấy điều đó. Các chiến sĩ thì thầm nói với nhau, sau đó người
nhiều tuổi nói:

- Có thể chị nói thật – Nhưng Mátxcơva đang giờ thiết quân luật, chị ạ!

- Việc gấp quá - chị nói đầy thất vọng.

- Vấn đề là như vậy – người chiến sĩ nhiều tuổi nói – Giá chị có nhiều

thì giờ thì nhất định chúng tôi cũng vẫn giữ chị lại. Đúng thế! Nào Xiđôrốp
– anh ta nói với người chiến sĩ thấp lùn – Hãy giữ chiếc xe kia lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.