LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 116

nước hồ xam xám và những ngọn hải đăng đá trên những mũi đất thấp trên
hồ. Cô đã được thấy con sông Xviro hung dữ, những cửa sông ngăn nước
trên sông đào Mariinxki, những bờ sông phủ đầy những bụi rậm nhỏ và
những cây mộc tặc; và tất nhiên là thấy cả những chú bé đứng trên bến tàu
tay cầm những chiếc cần câu cong queo câu cá chép, vẻ mặt trầm ngâm.

Hành khách thay nhau lên xuống tàu; Masa thấy mỗi người đều có một

vẻ hay hay. Tới Bêloderxco, một phi công trẻ tuổi mái tóc đã trắng bạc
bước xuống tàu. Có lẽ anh ta vừa về Bêloderxco, nghỉ ở nhà mẹ; mẹ anh là
một bà cụ người nhỏ bé, mảnh khảnh, mặc áo vải hoa màu xám; bà lão tiễn
chân con ra tàu và đứng khóc thút thít ở trên bến. Anh phi công đứng trên
boong tàu nói với mẹ:

- Mẹ đừng quên, mẹ nhé: con đã móc con cá con câu được ở sau cầu

thang nhỏ trong hầm nhà kho ấy. Mẹ cho con mèo Vaxca một con cá rô nhé!

- Mẹ sẽ không quên đâu, Pasa ạ, không quên đâu - bà mẹ gật đầu nói

vậy, đưa chiếc mùi xoa vo tròn lên lau mắt.

Anh phi công vừa mỉm cười vừa nói đùa, nhưng anh vẫn không rời mắt

nhìn bà cụ và má anh cứ giật giật hoài.

Sau đó một đoàn diễn viên lên tàu. Họ trổ tài ăn nói làm ầm ĩ cả lên. Và

trong nháy mắt đã làm quen với tất cả các hành khách trên tàu. Chiếc dương
cầm kê trong phòng khách đã ướt đẫm vì sương, nay lại suốt ngày vang lên
không một phút nào ngơi.

Một ca sĩ có tuổi, dáng linh lợi, mặt choắt lại, hát nhiều hơn tất cả

những người khác. Masa kinh ngạc nghe bác ta hát. Chưa bao giờ cô được
nghe những bài hát như vậy. Nhất là một ca khúc Balan, bác ta nhắc đi nhắc
lại luôn. Bài hát kể lại một anh ăn trộm si tình, không đánh cắp nổi cho
người yêu một ngôi sao trên bầu trời đêm, nên đã bị nàng xua đuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.