LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 92

cho tôi. Tôi hiểu rằng mình có thể yêu người con gái ấy đến quên cả thân
mình. Lúc đó tôi đã biết rằng phải tìm được chị dù phải trả bằng giá nào.
Tôi nghĩ vậy, nhưng vẫn đứng lì tại chỗ. Vì sao - tôi chẳng biết. Từ ngày ấy
tôi yêu Krưm và con đường nhỏ, nơi tôi đã gặp chị trong giây lát và mất chị
vĩnh viễn. Nhưng cuộc đời đã thương tôi và tôi lại được gặp chị. Nếu mọi
việc ổn thoả và chị cần đến cuộc đời tôi, thì tất nhiên nó sẽ là của chị. À, tôi
đã thấy bức thư của tôi bị bóc ra để trên bàn. Tôi đã hiểu tất cả và chỉ biết
cám ơn chị từ nơi xa này."

Tachiana đặt lá thư xuống, đôi mắt mơ màng nhìn qua cửa sổ ra mảnh

vườn tuyết phủ, đoạn thốt lên:

- Trời, mình có ở Krưm bao giờ đâu? Chưa bao giờ! Nhưng lúc này cái

đó có gì quan trọng? Và để cho anh ấy tuyệt vọng làm gì? Và cả mình nữa!

Nàng cười, đưa tay lên che mắt. Ngoài cửa sổ ánh tà dương mờ nhạt vẫn

toả sáng, mãi không sao tắt được.


1943

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.