LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 103

Một chiếc máy kéo đang rền rĩ phía trước cánh đồng.
— Ông già mày có bao giờ nổi điên không? - Moran hỏi.
Nếu tôi bảo có thì tôi nói dối, nếu bảo không thì có vẻ dở hơi - Ông ấy

có uống một hai ly, khi bác Brian tới thăm.

— Không phải một hai ly. Ý tao là ông ta có say bí tỉ đến mức ông

ta...chẳng thể nói được?

— Không.
Câu trả lời “Không” ấy khiến 3 feet

[50]

giữa tôi và nó giãn thành 3

dặm

[51]

.

— Không - Moran nhắm nghiền hai mắt - Bố mày không phải loại đó.
— Nhưng bố mày cũng không phải loại đó. Ông ấy thật thân thiện và

vui tính...

Một chiếc máy bay phản chiếu ánh nắng, sáng màu thủy ngân trên bầu

trời xanh sẫm.

Maxine gọi cái đó thế này: “Bố đang tối đi”. Nó nói đúng, ông ấy đang

tối đi. Ông ấy bắt đầu...mày biết đấy, một vài lon, to tiếng, rồi kể những câu
chuyện đùa phát tởm mà bọn tao vẫn phải cười. Hò hét, hàng xóm gõ lên
tường phàn nàn. Bố tao gõ lại, gọi họ bằng đủ mọi thứ trên đời...rồi giam
mình trong phòng cùng rượu. Chúng tao nghe tiếng chai vỡ, từng chiếc
một. Rồi ông ấy ngủ lăn ra. Sau đó, khi ông ấy xin lỗi, tất cả chỉ là như:
“Ôi, ta sẽ không bao giờ chạm vào thứ đó lần nữa...”, nhưng dường như
mọi chuyện ngày càng tệ hơn...Nói cho mày biết, bố tao ngày xưa không
phải là một người đàn ông bê tha, kinh tởm và lắm nước mắt dù những
cuộc nhậu kéo dài chừng nào; nhưng chỉ có tao, mẹ, chị Kelly, Sally và
Max biết rằng đó không phải là ông ấy. Cả thế giới không biết điều đó, hiểu
chứ? Người ta bảo Frank Moran đang thể hiện đúng bản chất, thế đó.
Nhưng không phải thế - Moran vặn đầu về phía tôi - Nhưng thế. Nhưng
không phải thế. Nhưng thế. Nhưng không phải thế. Ôi, tao phải hiểu thế
nào?

Một phút đau đớn trôi qua.
Màu xanh lá cây tạo từ màu vàng và màu xanh da trời. Nhưng khi ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.