LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 180

— Rồi... - tôi cũng bắt đầu cười... - sụt xuống đống phân trộn nhà

Squelch...

Pluto Noak lắc lư người - Nó bị thế hả?
— À - Gilbert Swinyard nói - nó bị ngập tới tận răng.
— Nó chỉ về sớm một lát thôi - Grant Burch nói.
— Có... - tôi chỉ kịp dừng để chào Pluto Noak - có cả đống người vẫn

loanh quanh trong vườn nhà họ.

— Tất nhiên là thế rồi. Trời đã tối đâu. Nhưng tao biết mày sẽ làm được

- Pluto Noak vỗ vai tôi (ba làm thế khi tôi học được cách lặn, mới chỉ một
lần) - tao đã biết thế. Sẽ có một buổi kỷ niệm - Pluto Noak ưỡn mông ra
như thể nó đang ngồi trên một con xe máy tưởng tượng. Chân phải của nó
dận nổ. Khi tay Pluto Noak kéo lên, chiếc Harley-Davidson này đánh một
cái rắm to qua mông đít nó. Rồi từ số một lên số bốn sau ba, năm, mười
giây.

Bọn Ma quỷ chúng tôi thường phá thối nhau.
Tiếng hàng rào sập cùng một đứa trẻ ngã nhào vào cửa kính vang xa lúc

trời chạng vạng tối. Câu chuyện đùa của Gilbert Swinyard về một đứa bé
trong lò vi sóng tắt ngay trên miệng nó. Những tay Ma quỷ khác nhìn tôi
như thể tôi biết tiếng động đó nghĩa là gì, mà tôi biết thật - Nhà kính của
ông Blake.

— Moran? - Grant Burch cười khẩy - Nó làm sập nhà kính à?
— Rơi qua nhà kính - tiếng cười khẩy của Grant Burch tắt lịm - cao

mười, mười hai foot.

Những người gióng chuông của nhà thờ bây giờ đang rời khỏi làng

Thiên nga đen, hát về chuyện một con mèo bò vào hầm mộ nhà thờ ỉa bậy
rồi lại chui ra.

— Moron Moran - Pluto Noak hát thành nhịp - trốn trong hang thỏ của

mày ấy.

— Cái thằng gà mờ ấy - Pete Redmarley nói - tao biết nó là sai lầm - rồi

nó quắc mắt nhìn những tay Ma quỷ còn lại - Bọn tao không cần Ma quỷ
mới nào nữa. (Điều đó cũng có thể nói tới tôi). Thế thì lần tới có lẽ mời cả
Squelch mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.