LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 183

Nhà quan sát mặt trời

MỞ RA! MỞ RA! Chiếc búa gõ cửa kêu lên. NẾU KHÔNG TA SẼ

ĐẬP TAN NHÀ CỦA NGƯƠI! Chuông thì át hơn. Chúng chỉ nói XIN
CHÀO? CÓ AI Ở NHÀ KHÔNG? Nhà sở có một búa gõ cửa và một cái
chuông, tôi đã thử cả hai nhưng vẫn chẳng có ai trả lời. Tôi chờ đợi, có lẽ
cha sở đang nhúng chiếc bút lông ngỗng vào lọ mực, gắt gỏng “Chúa nhân
từ, đã ba giờ rồi sao?” Tôi ép tai vào cửa nhưng căn nhà cũ to lớn chẳng
phát ra tiếng gì. Ánh nắng tràn ngập bãi cỏ đang khát nước, hoa rực rỡ, cây
ngủ gà ngủ gật trong gió. Một chiếc Volvo đầy bụi đậu trong ga-ra cần rửa
và đánh bóng. (Volvo là thứ nổi tiếng duy nhất của Thụy Điển ngoài ban
nhạc ABBA. Volvo có những thanh sắt trên mui nên ta sẽ không bị một
chiếc xe tải lớn cán dẹp như bánh bích-quy lúc chạy trên đường.

Nửa khác tôi lại hy vọng không có ai trả lời. Nhà sở là một nơi tôn

nghiêm, trái với nơi bọn trẻ cần đến. Nhưng khi tôi bò đến đây tuần trước
vào ban đêm, có một phong bì được dán bằng băng dính vào hòm thư. GỬI
ELIOT BOLIVAR - NHÀ THƠ. Bên trong là một lá thư ngắn viết mực tím
trên giấy màu xám tím. Thư mời tôi đến nhà sở để bàn về tác phẩm của tôi
vào lúc 3 giờ ngày chủ nhật. “Tác phẩm”. Chưa có ai từng gọi những bài
thơ của Eliot Bolivar là “tác phẩm”.

Tôi sút một hòn sỏi dưới lối dành cho xe đi.

Chiếc then cửa rít lên như tiếng súng rồi một ông già ra mở cửa. Da của

ông ta lốm đốm như vỏ chuối, ông mặc áo sơ-mi không cổ và có dây đeo -
Xin chào?

— Chào, à, chào ông. (Tôi muốn nói “Vâng, chào ông” nhưng gần đây

Gã treo cổ thích những từ có chữ “V”). Ông là cha sở?

Người đàn ông liếc quanh vườn như thể tôi là một con chim mồi - Ta

chắc chắn không phải là cha sở. Tại sao? - rồi một giọng nước ngoài còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.