LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 231

— Diều đấy ạ.
— Ba hiểu... - ba đã lôi chiếc diều ra khỏi lớp bọc - con diều đẹp quá!

Danny giúp con chọn à?

— Vâng! - tôi không muốn mình phải vui khi thấy ba hài lòng - Một

chút.

— Thật lạ là con mua một chiếc diều - ba nhìn xuống xương chiếc diều -

này, ta sẽ dậy lúc mờ sáng nhé. Ta sẽ thử thả nó ngoài bãi biển trước khi
những du khách nhỏ chiếm hết mọi chỗ, chỉ có ba với con, được chứ?

— Vâng, thưa ba.
— Lúc mờ sáng.

Tôi đánh răng một cách không thương xót.
Ba mẹ có thể mỉa mai, gắt gỏng hay giận giữ với tôi như thế nào cũng

được. Nhưng khi tôi chỉ tỏ ra một chút bực tức thôi thì họ đối xử như thể
tôi phạm tội giết trẻ con vậy. Tôi ghét họ vì điều đó. Nhưng tôi cũng ghét
chính mình vì không dám đối đầu với ba như Julia. Trẻ con không bao giờ
phàn nàn về sự bất công bởi ai cũng biết rằng trẻ con luôn phàn nàn về
chuyện ấy. “Cuộc sống không công bằng, Jason, càng sớm hiểu điều đó
càng tốt cho con”. Thế đấy, đó là kiểu đã được sắp đặt. Ba và mẹ có thể phá
bỏ bất kỳ lời hứa nào với tôi và dìm chuyện ấy đi vẫn ổn, tại sao lại thế?

Vì cuộc sống không công bằng, Jason.
Mắt tôi dừng ở hộp cạo râu điện của bố.
Tôi lôi dao cạo ra, chỉ vì thấy nó. Nó nhỏ xinh như một cái kiếm lưỡi

cong không cắm điện.

“Cắm điện vào”, Thằng em sinh đôi chưa hề ra đời từ trong góc phòng

nói, “mày dám thế đấy”.

Nó hiện ra và đập vào người tôi.
Ba sẽ giết tôi vì chuyện này mất. Rõ ràng tôi không được phép chạm

vào dao cạo của ba, ngay cả khi ba chưa bao giờ tuyên bố như vậy. Nhưng
ba đâu bận tâm bảo tôi đi xem Chuyến xe khói lửa một mình. Chiếc dao cạo
tiến gần hơn tới đám lông tơ ở môi trên của tôi...gần hơn...

Nó xén vào tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.