LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 349

ươm của bố Gilbert Swinyard. Mẹ mua cây thông giả này tại cửa hàng
Debenham tại Worcester hai năm trước. Tôi kêu ca là cái cây nhựa này
chẳng hề có mùi thông quen thuộc, nhưng mẹ đã nói thẳng rằng tôi không
phải là người phải đi hút bụi và nhặt lá thông rụng trên thảm. Cũng đúng
thôi. Hầu hết những món đồ trang trí này đều có tuổi đời hơn tôi. Ngay cả
những tờ giấy bọc của chúng cũng là giấy cổ. Đó là những quả bóng bằng
thủy tinh mờ mà ba mẹ đã mua cho Giáng sinh đầu tiên (và cuối cùng) chỉ
có hai người bên nhau, chưa có cả Julia và tôi. Một cô lễ sinh đang hát lên
nốt cao, cái miệng chu lại thành một chữ o hoàn hảo. Một gia đình người
tuyết bằng gỗ trông rất sinh động. (Trước đó, người ta còn chưa làm mọi
thứ bằng nhựa như bây giờ). Ông già Noel béo nhất Lapland. Thiên thần
Quý giá, do cụ ngoại của mẹ truyền lại cho. Thiên thần Quý giá được làm
bằng thủy tinh màu nâu, đó là món quà mà cụ ngoại nhận được từ một
hoàng tử mắt chột người Hungary tại một buổi vũ hội tại Viena trước khi
Thế chiến thứ nhất nổ ra, nghe mọi người đồn vậy.

“Giẫm lên Thiên thần đi”, Thằng em sinh đôi chưa hề ra đời nói, “Nghe

nó vỡ giòn tan thì thật tuyệt”.

Mày bị điên à, tôi bảo nó.
Điện thoại đột nhiên đổ chuông.

— Alô?
Những tiếng lách cách rồi lạo xạo - Jace à? chị Julia đây. Lâu lắm rồi

mới nói chuyện với em.

Nghe như thể chị đang gặp bão tuyết vậy.
— Gọi lại cho chị nhé. Chị hết tiền xu rồi.
Tôi gọi lại theo số đó. Đường dây có vẻ tốt hơn.
— Chà chà. Chưa có bão tuyết, nhưng ở đây đang rét cứng lại đây này.

Mẹ có nhà không?

— Không, mẹ vẫn ở phòng tranh.
— À...
Có tiếng cười khanh khách ở đâu đó xen vào.
— Gì thế chị?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.