Anh rất hi vọng cô nói thật, anh rất hi vọng cô thật sự hiểu được chân tướng
là gì.
A Lãng ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt ướt đẫm trong gương kia, rốt cuộc cũng
nhìn thấy chính mình.
Anh không phải là cha anh, anh sẽ không biến thành người tà ác. . . . . .
Đàm Như Nhân hiểu rõ cảm xúc và ý nghĩ của anh.
Chính chuyện này khiến anh mất đi bình tĩnh vốn có.
Chương 16
Tiếng vung cửa còn phảng phất bên tai, đinh tai nhức óc.
Đó là chứng cứ chứng minh anh không khống chế được.
Anh luôn luôn biết bản thân đang làm gì, anh luôn luôn có thể khống chế
tính khí của anh, đã rất lâu rồi anh chưa mất bình tĩnh. Anh dùng bạo lực,
lấy bạo chế bạo, hơn nữa còn rất giỏi. Nhưng từ trước đến nay anh rất cẩn
thận kiềm chế, anh không thích không khống chế được.
Anh làm mọi người thấy thứ họ muốn nhìn. Anh thể hiện một Quan Lãng
mà mọi người muốn thấy, nhưng cho đến bây giờ anh vẫn hiểu bản thân
mình đang làm gì.
Anh lau mặt, lấy ngón tay vuốt mái tóc sũng nước, nhìn mình trong gương,
cuối cùng cũng có thể tỉnh táo lại.
Cô gái bên ngoài kia có thể dễ dàng nhìn thấu anh. Sự thật ấy khiến anh sởn
tóc gáy.
Cô biết nỗi sợ của anh, hiểu sự sợ hãi của anh.