LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 149

sang bên cạnh, nắm chặt lấy.

Cô lắp bắp kinh hãi, quay đầu giương mắt nhìn thấy A Lãng.

“Ngọt à? Tôi ăn xem.” Anh nói, cầm lấy tay nhỏ bé của cô, kéo tay cô đến
bên miệng.

Như Nhân vì thế mà ngẩn ngơ. Khuôn mặt nhỏ càng đỏ hơn. Cô muốn rút
tay lại nhưng anh không chịu buông. Cô chỉ có thể mặt đỏ tai hồng, trơ nhìn
lưỡi anh từ từ liếm từng hạt mầm tươi đẹp như máu vào miệng.

Anh ăn mầm, nhưng đôi mắt đen sáng rực vẫn nhìn thẳng vào mắt cô.

Lưỡi ấm áp, một lượt lại một lượt, chậm rãi nhẹ nhàng quét qua, mang đến
một sự tê dại truyền từ cánh tay cô lên thần kinh, dao động lòng cô, rồi lan
ra cả chân tay khiến cô run rẩy mềm tay.

A Lãng nhìn cô chăm chú, cao giọng nói: “Thật là ngọt.”

Tim Như Nhân đập rất nhanh, chỉ cảm thấy đỉnh đầu bốc khói, cả trái tim
sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Sau đấy anh buông lỏng tay ra, cô thở hổn hển một hơi mới phát hiện mình
ngừng thở.

“Cô nên nói với tôi, Lực Cương và cô ở cùng nhau.” A Lãng khàn khàn
nói.

“Cô ấy có nói, nhưng cậu cúp điện thoại của cô ấy.” Phượng Lực Cương
xen miệng vào.

A Lãng giương mắt lườm người đàn ông đứng cạnh cô. “Đấy là vì tôi vội
vàng chạy tới, tôi tưởng cô ấy ở một mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.