LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 232

bỗng nhiên hiểu ra: đời này cô không thể yêu ai khác ngoại trừ A Lãng, bất
cứ người người đàn ông nào cũng không được.

Nước mắt bỗng nhiên trào ra, thành chuỗi rơi xuống, khiến người đàn ông
kia hoảng sợ.

Cô khóc không ngừng được, Đào Hoa thay cô tiếp bàn khách kia, Hiểu Dạ
dẫn cô đến cửa hàng Như Nguyệt cách vách, Như Nguyệt pha trà hoa cúc
cho cô.

“Không sao đâu, không sao đâu, ngoan. . . . . .”

Họ cùng nhau an ủi cô, an ủi suốt cả buổi tối, thậm chí cùng cô trở lại
phòng anh. Cô cảm thấy rất mất mặt, nhưng dưới lời an ủi của họ, cô vẫn
khóc đến thiếp đi.

Đêm hôm đó cô mơ thấy anh, cô biết là mơ, nước mắt lại rơi.

Trời sắp sáng, cô tỉnh lại.

Trong phòng chỉ có mình cô, cô cảm thấy hai mắt sưng đỏ, miệng khô lưỡi
khô. Nhưng đấy không phải nguyên nhân khiến cô tỉnh lại.

Tim cô đập rất nhanh, rất nhanh rất nhanh.

Cô xuống giường, mở cửa, đi qua hành lang, xuống tầng.

Tất cả mọi người còn đang ngủ, căn nhà rất im ắng. Phòng khách dưới tầng
một, chú chó tên Kaka kia ngủ ở cạnh cửa.

Thấy cô, nó ngẩng đầu

Cô đi lướt qua thân thể to lớn của nó, mở cửa đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.