LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 36

Anh đã từng cùng bạn tốt trốn lớp, trong giờ học chạy đến đình viện giữa
hai dãy phòng học, tay không trèo lên cây dừa, được vài quả dừa ném
xuống, khiến cô trợn mắt há hốc mồm.

Cô là người đầu tiên phát hiện anh đang làm cái gì. Từ lúc anh bắt đầu trèo
cây, cô ngồi trong phòng học đã chú ý tới rồi. Anh phát hiện tầm mắt của
cô, còn nhe răng cười với cô, dựng thẳng ngón trỏ ở trên miệng, ý bảo cô
đừng lên tiếng.

Miệng cô há hốc, ngây ra như phỗng xem anh trèo lên cây, bạn anh thì ở
phía dưới đón những quả dừa rơi xuống.

Anh lanh lẹ giống như một chú khỉ, gần như hái hết những quả dừa trên
cây. Cô biết càng ngày càng nhiều người phát hiện ra anh đang làm cái gì,
số học sinh ngồi trong lớp không chuyên tâm nhìn ra ngoài cửa sổ thật sự
rất nhiều, tiếng xôn xao càng lúc càng lớn, cuối cùng cả thầy giáo cũng chú
ý tới. Chủ nhiệm từ lầu hai nhô đầu ra, quát tháo bọn họ, nhưng các học
sinh lại nhiệt liệt vỗ tay hoan hô, tiếng huýt gió càng hăng say.

Khi hai cậu học sinh khiêng cái túi đen đựng đầy dừa nhanh nhẹn chạy đi,
A Lãng vẫn không quên quay đầu vẫy tay nhận sự hoan hô của mọi người.

Khi đi qua cửa sổ bên người cô, anh ném một quả dừa cho cô, khiến cô vừa
sợ vừa thẹn.

Đó là vài lần tiếp xúc ít ỏi của hai người, cô biết anh không nhớ rõ, nhưng
mỗi ký ức có liên quan tới anh cô lại nhớ rất rành mạch.

Cô biết họ tên anh, biết anh học năm mấy, ban nào, lớp nào, cô thậm chí
biết nhà anh ở đâu.

Lúc năm nhất mới nhập học, cô anh mồ côi cha. Cô thấy mẹ anh đến
trường học xin lỗi giáo viên, sau này mới phát hiện, anh có cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.