LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 67

Tuy rằng như thế, cô vẫn không nhịn được biện minh cho mình, “Tôi là
người, không khác gì người khác cả, chỉ có giác quan thứ sáu là tốt hơn
thôi.”

Anh im lặng một giây, sau đó mở miệng: “Thật xin lỗi, cô nói không sai.”

Không ngờ anh sẽ xin lỗi, cô kinh ngạc ngẩng đầu, đã thấy anh lạnh mặt,
nói tiếp: “Nhưng đêm qua chưa được sự cho phép của tôi, cô đã lợi dụng
năng lực đặc biệt của cô vào phòng tôi.”

Lời chỉ trích này khiến cô co rúm lại một chút.

“Tôi không cố ý.” Cô nói khẽ.

“Cô đã ở đó.” Anh nhíu mày chỉ ra trọng

“Đó là bởi vì bức tường bảo vệ của tôi có chỗ hổng, tôi là bị kéo qua đó,
không phải tôi chủ động đi qua.”

“Có ý gì?” Anh trừng mắt nhìn cô.

Cô chần chờ một chút, cắn môi mềm, sau một lúc lâu mới vô cùng xấu hổ
nói: “Khi còn học cấp hai tôi đã từng. . . . . . thầm thích anh, tôi nghĩ
chuyện xảy ra giữa trưa ngày hôm qua đã khiến tôi có chút để ý anh, cho
nên tối hôm qua tôi nằm mơ, giấc mơ có liên quan đến lúc còn học cấp
hai.”

Nắm chặt tay, cô bất an nhìn anh, cố gắng nói thật hàm súc: “Tôi đoán lúc
đó có lẽ anh cũng mơ thấy. . . . . . chuyện cũ, cho nên ý thức của tôi đã bị
kéo qua. Khi tôi ngủ, sức phòng vệ sẽ giảm xuống, không thể được như lúc
tỉnh.”

“Ý cô là lúc cô ngủ đã xuất hồn sao?” Anh không thể tin bật thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.