LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 70

Tuy rằng cô không lên tiếng, anh cũng không quay đầu, nhưng anh hiển
nhiên phát hiện ra sự tồn tại của cô.

“Ba mẹ cô đâu?”

Câu hỏi của anh quanh quẩn trong phòng bếp tràn ngập ánh mặt trời, cô
biết anh đang xem ảnh chụp chung của cô và cha mẹ.

Như Nhân chần chờ, có chút sợ anh, lại không muốn để anh phát hiện bất
an của cô, cho nên cô chậm rãi đi vào, rót chén trà cho mình và anh sau đó
trả lời vấn đề của anh.

“Ở Bắc Bộ.”

“Bọn họ để cô một mình ở đây?” A Lãng nhìn ảnh chụp lồng trong khung
ảnh tự chế trên tường, anh nhìn ra cô rất quý trọng chúng nó. Cô gắn thêm
hoa khô và hương thảo quanh khung ảnh, mỗi một cái đều độc nhất vô nhị.

Cô im lặng sau một lúc lâu mới dè dặt cẩn trọng nói: “Tôi không ở một
mình, tôi ở cùng bà ngoại.”

Ảnh chụp chung trên tường đại đa số là ảnh chụp hồi nhỏ của cô, thời kì
thanh thiếu niên cực kỳ ít, chỉ có mấy tấm chụp chung của cô và một bà
lão, ảnh lúc trưởng thành hoàn toàn không có.

Tấm gần đây nhất là lúc cô học trung học, chỉ có một mình cô mặc đồng
phục trung học, đứng dưới tàng cây phượng.

Hiển nhiên sau khi cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có người không quá
thích ứng với chuyển biến như vậy.

Anh cũng không hồn nhiên cho rằng gia đình trên toàn bộ thế giới đều
giống ba nhà Đồ, Cảnh, Mạc kia. Nhưng cô bé và cha mẹ trong ảnh chụp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.