của lãnh Dạ mà nói.
Lãnh Dạ không nói gì!
Sói con số một không nói gì!
Sói con số hai không nói gì!
Tiểu gạo nếp đoàn không nói gì!
"Kỳ quái, các con không có trao đổi với anh ấy, sao lại có thể nói giống
như nhau thế chứ? Quá khôi hài , trên thế giới nào có loài sói như thế !
Cười chết mất thôi ." Bạch Tuyết khanh khách cười rộ lên.
"Mẹ! Thì ra là mẹ hiểu như vậy ! Ai —— con thật lo lắng thay cha, mẹ
thủy chung cùng đứa nhỏ đơn thuần giống như nhau, tương lai sau khi sinh,
mẹ có thể hay không chăm sóc chúng con! Cha chắc cũng không muốn đối
mặt với bốn đứa trẻ!" Tiểu gạo nếp đoàn nói thật nhỏ.
"Nói bậy bạ gì đó! Mẹ là người lớn, thế nào lại là đứa nhỏ! Mặc dù so
với người khác mẹ còn bé, thế nhưng, chỉ cần mẹ mang thai, mẹ chính là
mẹ thôi! Thế nào có thể cùng các con so sánh sao!" Bạch Tuyết không vui
nói, bọn nhỏ đem cô nói kém như thế , cô thật kém như vậy sao?
“Vậy mẹ chúng ta cứ quyết định như vậy, mẹ nhất định phải mau nhanh
nói cho cha biết sự tồn tại của chúng con."
"Biết rồi, đi, mẹ mang các con đi ăn cơm." Bạch Tuyết hài lòng cười,
cuối cùng cũng đối phó được một đại sự , sau này Lãnh Dạ hôn cô, cô cũng
không cần phải lo lắng .
Đi tới trong phòng ăn, Lãnh Dạ đã đem đồ ăn đều chuẩn bị xong.
Sau bữa cơm chiều, Bạch Tuyết nhẹ nhàng vỗ lên bụng ba cái, mặc dù cô
cực lực che giấu động tác đặc biệt của chính mình, thế nhưng vẫn bị Lãnh