Bạch Tuyết theo động tác trên tay Lãnh Dạ mà vận động, cô thở hổn hển,
trên khuôn mặt nổi lên một tầng hồng, cô cảm giác được chỗ đó đã rất ướt,
thanh âm nước chảy rất lớn, cô chính là dễ dàng như vậy bị người đàn ông
này khiến cho động tình. Lãnh Dạ đưa ra một tay sờ lên ngọn núi của Bạch
Tuyết , vuốt ve một trận. Bạch Tuyết cúi đầu thở mạnh, bàn tay của Lãnh
Dạ cảm giác được mồ hôi trên lưng Bạch Tuyết đang chảy xuống rồi chảy
lên tay anh , thân thể Bạch Tuyết lúc này bắt đầu nổi lên đỏ bừng.
Nghe thấy thanh âm ngâm vang khẽ phát ra của Bạch Tuyết, Lãnh Dạ
hung hăng bị kích thích, hai tay bắt đầu mạng mẽ nắm lấy cặp mông của
Bạch Tuyết đem áp sát phần cứng của chính mình, a, Bạch Tuyết thét lên
chói tai, khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ trở lên động lòng người, Lãnh Dạ bị vẻ
đẹp của cô hấp dẫn thật sâu , động tình nhìn cô, gương mặt xinh đẹp này
làm cho người ta vẫn không thể dời mắt!"Ngô ngô, a, a, không được, không
được." Bạch Tuyết run run, cơ hồ cảm thấy cơ thể đem cô bức điên.
Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết đẩy tới cao trào, kích thích cũng theo tới , anh
cũng từng đợt run run. Bạch Tuyết nằm bò ở dưới bộ ngực của anh mà thở
dốc, tạm thời tất cả rốt cuộc cũng khôi phục lại bình tĩnh.
Nghỉ ngơi rất lâu, Bạch Tuyết lười biếng nằm trên người Lãnh Dạ.
"Chân thật mỏi." Bạch Tuyết làm nũng nói.
Lãnh Dạ xoay người, đem Bạch Tuyết xuống phía dưới, anh sâu sắc nhìn
Bạch Tuyết.
"Anh còn đói!"
"A? anh, anh không phải vừa mới đã như vậy sao?"
"Mới một chút như thế sao đủ no!"