Hay là anh đã xảy ra chuyện, nghĩ đến lần trước Lãnh Dạ bị mẹ của anh
hãm hại, Bạch Tuyết liền sợ hãi!
Còn ba tiểu gia hỏa bắt đầu hành động , lão đại nhảy lên trên giường
chơi, lão nhị đi chơi đồ chơi, tiểu gạo nếp đoàn thì đi tới tủ quần áo tiền tìm
quần áo mặc.
"Mẹ, giúp con lấy bộ quần áo kia, con thích bộ kia." Mặc dù bọn họ cũng
có pháp lực, thế nhưng loại này sự tình đơn giản này không cần sử dụng
pháp lực, cho nên bé mới có thể nhờ Bạch Tuyết lấy giúp bé bộ quần áo.
Tủ quần áo đều là tủ quần áo chuyện dụng cho trẻ con, nhưng là bọn nhỏ
mới sinh ra , chiều cao còn là thấp đến đáng thương!
"Là bộ này sao?" Bạch Tuyết ôn nhu hỏi.
"Dạ, là bộ này." Tiểu gạo nếp gật đầu nói.
"Lại đây, mẹ mặc cho con."
"Cảm ơn mẹ."
Sau khi Bạch Tuyết mặc xong cho bé, hài lòng cười, con gái của cô thực
sự là xinh đẹp vô cùng , giống như búp bê, đôi mắt tròn thật to, tròng mắt
đen bóng, lông mi dài vút lại cong , cái miệng nhỏ nhắn đô đô, mái tóc
ngắn đen nhánh, làm nổi bật làn da trắng mịn, bé chính là thiên sứ.
Bạch Tuyết ôm lấy bé, một tay nhẹ nhàng xoa một chút khuôn mặt nhỏ
nhắn của bé. Đột nhiên, biểu tình của tiểu gạo nếp biểu tình , Bạch Tuyết
tưởng là cô không cẩn thận làm đau tiểu gạo nếp , nên bé muốn khóc,
nhưng tiểu gạo nếp lại đối Bạch Tuyết làm một khuôn mặt tươi cười...
"Có mẹ thật tốt."