"Ô a —— con sói này nhìn thật khốc, con rất thích." Sói con số một đi
qua, ôm lấy cổ Lãnh Dạ, hôn đi hôn lại.
"Ô kìa —— Thật xấu hổ! Mẹ, con còn chưa có mặc quần áo đâu!" Tiểu
gạo nếp kêu to nói.
"Mẹ, con cũng chưa có mặc quần áo !" Sói con số một bỗng nhiên đưa
bàn tay nhỏ bé che phía dưới, xấu hổ nói.
Tiểu gạo nếp thì một cái tay nhỏ bé che trên mặt, một cái tay nhỏ bé che
phía dưới.
"Xin lỗi các con, mẹ không nghĩ đến các con mới có mấy tháng mà đã có
thể sinh ra, cho nên quần áo còn chưa có chuẩn bị , bằng không mẹ liền đi
mua, các con chờ một chút." Bạch Tuyết đứng dậy, chuẩn bị đi, thì bỗng
nhiên bị Lãnh Dạ cắn một góc quần , sau đó kéo Bạch Tuyết chạy lên lầu.
Bạch Tuyết theo Lãnh Dạ lên trên lầu, tới phòng khách, bởi vì biết nơi
này là khách phòng, cho nên Bạch Tuyết rất ít khi đến, chờ Bạch Tuyết đẩy
của căn phòng ra, trợn tròn mắt, ba chiếc giương em bé thật đáng yêu, còn
có rất nhiều đồ chơi chất đống trên mặt đất, bên cạnh còn có ba tủ quần áo
rất lớn, Bạch Tuyết đi vào mở ra, bên trong tất cả đều là quần áo của em bé,
một cái tủ treo quần áo của bé gái, hai cái khác đều là quần áo của bé trai .
Bạch Tuyết trợn tròn mắt, chẳng lẽ đây là do Lãnh Dạ chuẩn bị?
Thì ra cái gì anh cũng đều đã chuẩn bị xong, việc này cô một điểm cũng
không biết!
Bọn nhỏ nói anh rất yêu cô và bọn chúng .
Chỉ là, anh đã đi đâu ?