"Anh là người đàn ông của tôi, có lẽ là anh đúng, bất quá tôi thực sự
không nhớ anh là ai , thế nhưng, trong đầu tôi lại có lúc thường sẽ xuất hiện
một số chuyện về anh!" Bạch Tuyết bất đắc dĩ nói.
"Về chuyện của tôi. Một mặt kia?" Lãnh Dạ tò mò hỏi.
"Đáng chết—— chẳng lẽ là ở sau lưng tôi, anh có ý dê tôi, cho nên trong
đầu tôi mới gặp phải cái loại hình ảnh kỳ quái đó!" Bạch Tuyết tựa như
bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận , giận giữ trừng mắt nhìn Lãnh Dạ.
"Hồ đồ !" Lãnh Dạ rất không vui, anh còn chưa có xấu xa như vậy! Bất
quá, ý cô gái này, chẳng lẽ trong đầu cô xuất hiện hình ảnh bọn họ kích tình
?
"Chẳng lẽ là em nghĩ tới người đàn ông nào? Mới có thể gặp phải cái
loại hình ảnh đó? Ân?" Lãnh Dạ vừa kéo khóe miệng, tự đắc trừng đôi mắt
to nhìn Bạch Tuyết.
"Nhớ cái đầu anh——" Bạch Tuyết đỏ mặt chạy đi lên trên lầu.
Lãnh Dạ vừa kéo khóe miệng lên, nở nụ cười.
Ngày hôm sau.
Bạch Tuyết quyết định trước đi bệnh viện làm kiểm tra , chủ yếu là kiểm
tra một chút xem mình có phải hay không bị chứng mất trí nhớ? Hoặc là bị
bệnh tâm thần phân liệt!
Kết quả kiểm tra, cô rất bình thường, không có một chút dấu hiệu nào
của việc mất trí nhớ.
Bạch Tuyết lúc này càng thêm kết luận là Lãnh Dạ cái tên đàn ông xấu
xa đó có ý muốn dê cô, trong đầu cô mới có thể lặp đi lặp lại nhiều lần xuất