"Vì sao không nói lời nào?"
" Cô nghĩ cô muốn nghe tôi nói cái gì?" Đoan Mộc lạnh giọng hỏi, mặc
dù biết đây là chị dâu, nhưng là sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại
của đại ca, nói không cần phải quá quan tâm đặc biệt đến chị dâu , chỉ cần
bảo vệ thật tốt cho cô là được , còn chuyện khác thì xem như nhau.
"Mặt của anh và mặt của Ức Ức nhìn giống nhau như đúc, anh giải thích
thế nào?" Bạch Tuyết nhìn chằm chằm Đoan Mộc rất nghiêm túc hỏi.
Đoan Mộc sờ sờ mặt mình, thực sự có người và anh nhìn giống nhau như
đúc hay sao.
Giống sao? Thảo nào chị dâu vừa thấy được anh liền nói chuyện kỳ kỳ
quái quái , thì ra là coi anh thành một người khác .
Thì ra là thế.
"Bạch trợ lý, xin hỏi Ức Ức là ai?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, Bạch Tuyết
đã quyến rũ ra lòng hiếu kỳ của Đoan Mộc, nếu thật có người này, anh nhất
định muốn nhìn, nói không chừng còn có quan hệ huyết thống thì sao.
Đoan Mộc bưng ly cà phê bên cạnh, nhàn nhã uống một ngụm.
"Ức Ức là con tôi." Bạch Tuyết lời vừa ra khỏi miệng, bên này, Đoan
Mộc xôn xao —— liền phun cà phê văng ra đầy bàn.
Chị dâu hôm nay là ngày cá tháng tư hả , cô sao lại có con, nhìn cô còn
nhỏ như vậy, tối đa mười chín tuổi, đại ca cư nhiên làm cho một cô bé sinh
con cho anh? Thật bất khả tư nghị! Hơn nữa còn ẩn giấu tốt như vậy.
Đại ca thiệt là quá giảo hoạt mà!
Anh em của mình mà cũng lừa gạt!