"Cô cô thật sự có con sao?" Đoan Mộc khó có thể tin hỏi.
"Đương nhiên."
"Người đàn ông của cô là ai?" Đoan Mộc cố ý hỏi, chị dâu nói con trai
của cô trông giống anh, việc này nếu như bị đại ca biết được, đại ca còn
không nghi ngờ bọn họ có một chân! Đến lúc đó chết như thế nào cũng
không biết!
"Tôi cho rằng đó là anh!"
Đoan Mộc vừa mới uống được một hớp cà phê nay lại phun ra ngoài
nữa.
Hơn nữa, khụ khụ! ! ! Ho lên.
"Bạch trợ lý, loại chuyện này có thể nói giỡn một chút, nhưng tuyệt đối
không thể nói ra bên ngoài nha" Đoan Mộc mặt trắng đến không còn một
giọt máu nào, đại ca có cho anh can đảm anh cũng không dám nghĩ a!
Chớ nói chi là, sự tình về đứa nhỏ!
"Bạch trợ lý, cô chờ một chút, tôi ra ngoài gọi điện thoại. Xin lỗi không
tiếp được!" Đoan Mộc vội vội vàng vàng rời khỏi đó .
"Uy? Đại ca, chị dâu quá hơn người, em sắp hộc máu rồi! Đại ca anh vẫn
là đem chị dâu trở về đi? Em còn muốn sống thêm hai năm nữa!"
"Làm sao vậy?" Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi, một bên nói điện thoại, một bên
ngồi ở máy vi tính bên cạnh xử lý công việc.
"Đại ca, chị dâu nói chị ấy có con, đại ca các người thật sự có con sao?
Em thế nào một chút cũng không có nghe nói đến?" Đoan Mộc từng chút
từng chút hướng Lãnh Dạ khai báo, thăm dò một chút đại ca tâm tình như
thế nào? Miễn cho tự mình khỏi tìm mất mặt!