LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1599

Bạch Tuyết nhỏ giọng nói thầm.

Lang Vương bất đắc dĩ thở dài, anh hạ thấp giọng, gầm nhẹ:

- Em quên anh, quên người đàn ông của em, vậy thì sao anh không nóng

vội được, em không tin lời anh nói thì anh chỉ còn cách này, hi vọng nó có
thể kích động đến em, anh muốn xem trong lòng em có anh hay không? Em
không nhớ được gì, nhưng tình yêu của anh đối với em chưa từng thay đổi,
vậy mà em lai từ chối thân mật với anh, từ chối tình yêu của anh, anh làm
sao chấp nhận nổi! Làm sao có thể chịu được!

Vì em, anh cắt đứt hết với những người phụ nữ trước kia! Vì em, anh

chấp nhận vi phạm lời dạy của tổ tiên bỏ hết những người đàn bà kia! Vì
em, anh chấp nhận làm người đàn ông bất lực! (vì Lang Vương không thị
tẩm những phi tần Yêu giới kia, nên họ đã nghi ngờ anh bị bất lực=))

Em tự hỏi bản thân một chút đi, anh có tốt với em hay không? Có đủ

nuông chiều em hay không?

Chưa từng có người con gái nào khiến anh phải tìm mọi cách để lấy lòng

như em! Chỉ duy nhất mình em.

Anh đã vứt bỏ hết lòng tự tôn để ở bên em! Nếu như em không quên anh,

thì anh phải dùng đến cách xấu xa đó sao! Em không cho anh chạm vào
em, nhưng anh là người đàn ông của em, em là người phụ nữ của anh, đây
đều là sự thật, em quên nhưng anh không quên.

Anh muốn em, rất muốn em, chẳng lẽ điều đó là sai sao?

Anh không phải là một tên hòa thượng, anh không muốn nhịn! Tất nhiên

anh sẽ muốn em, nhưng em lại không đồng ý! Vậy thì anh chỉ có thể ép
em!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.