LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1707

"Đây là chuyện của hai năm trước, em bị Lan Lan hãm hại, dì Mai đuổi

em ra khỏi nhà, chưa đến nửa đêm thì không cho phép về nhà. Em không
chỗ có thể đi nên lang thang đến gần công viên. Đêm đó tuyết rơi rất dày,
trong công viên không có ai, em ngồi một mình trên ghế đá ở công viên thì
bất chợt có một con chó nhỏ rất đáng yêu hấp dẫn em. Vì vậy, em đem nó
ôm về nhà, giấu nó ở trong chăn, len lén cho nó tắm, chăm sóc nó, còn nó
thì cùng em chơi đùa. Chúng em chơi cùng nhau rất vui vẻ." Bạch Tuyết
nhìn về phương xa, từng chút từng chút nhớ lại ký ức năm đó rồi nói.

Lang Vương nhíu mày, thì ra đêm đó cô bị mẹ kế đuổi ra ngoài!

Người đàn bà ghê tởm! Nếu như không vì phải tích đức để sớm ngày tu

thành chính quả, anh nhất định bóp chết bà ta! Dám bắt nạt người phụ nữ
của của anh!

"Sau đó, nó hình như là muốn mẹ… Ban đêm sẽ cắn... Cắn chỗ này của

em..." Bạch Tuyết chỉ chỉ bộ ngực của mình, thẹn thùng nói.

Lang Vương đen mặt. Thật ra thì, nếu như không phải tại khi đó Bạch

Tuyết luôn lấy bàn tay nhỏ bé vuốt ve anh, ôm hôn anh, lại còn ôm anh
trong ngực cô mỗi khi đi ngủ, anh làm sao có thể không nhịn được mà hôn
bánh bao nhỏ của cô!

"Cho đến có một hôm, em tức giận, đạp nó xuống giường, ai ngờ… Ai

ngờ…" Bạch Tuyết hoảng sợ nhìn Lãnh dạ.

Lang Vương không chớp mắt nhìn Bạch Tuyết.

"Chó nhỏ chợt biến thành người, biến thành một người đàn ông, sau đó

em bị dọa sợ nên ngất đi. Đến lúc em tỉnh lại, người đàn ông kia đã không
thấy đâu. Em kể chuyện này cho cha em, ông ấy nói em đấy là do bị đói
đến hôn mê, nói hươu nói vượn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.