LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2095

“Câm miệng!” Lang Vương lạnh giọng nói.

“Đây là nhà tôi, chẳng nhẽ tôi không có quyền nói gì sao? Các người hơi

quá đáng rồi đó!” Bạch Lan gầm nhẹ.

“Câm miệng - không nói lời nào cũng không ai bảo cô là người câm

điếc.” Một tiếng quát lạnh lùng vang lên, không phải Lãnh Dạ, không phải
A Cốc, cũng không phải là Bạch Tuyết, mà là Ức Ức chỉ cao hơn tám mươi
centimet.

Bạch Lan muốn sụp đổ!

Tại sao vậy?

Hai người đàn ông bắt nạt cô còn chưa tính, thế mà tiểu quỷ nhỏ như vậy

cũng bắt nạt cô, có còn để cho cô sống hay không đây?

Bạch Lan còn chưa kịp nổi giận, Khang Cốc lại nói.

“Tuyết nhi, ngày mai em nhất định phải tới, người khác thì không cần

đi!” Khang Cốc không chút lưu tình nói.

Khang Cốc có vẻ hơi sốt ruột nhìn Bạch Tuyết, lúc này anh có vẻ tàn

nhẫn.

Bỗng nhiên người phụ nữ mình thầm mến vài chục năm lại bị người đàn

ông này cướp đi, đồng thời còn ăn xong lau sạch, sao anh có thể chịu đựng
cùng anh ta tham dự bữa tiệc!

Sự bài xích và cự tuyệt gay gắt như thế, trên mặt là gây khó dễ, nhưng

cuối cùng vẫn là do đố kị. Nếu Bạch Tuyết vẫn là Bạch Tuyết của anh, thì
sao anh có thể tràn đầy thù hận đối với Lãnh Dạ như vậy?

Cứ hết lần này tới lần khác, Bạch Tuyết bị người đàn ông ngang ngược

này độc chiếm, đến cả thời gian nói chuyện một mình với Bạch Tuyết anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.