LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2197

“Chỉ cần trải qua một thời gian ngắn, táo tiên tử sẽ tu thành chính quả.”

Cây mẹ hiền hòa nói.

“Cảm ơn ngài, cây thần.” Bạch Tuyết lấy lại tinh thần, cảm kích nói.

“Ha ha, đừng gọi tôi là cây thần, tôi chỉ là một gốc cây tinh ba ngàn năm

mà thôi!” Cây mẹ thương tâm nói, thực ra, nếu như năm đó nó không bị mẹ
của Lang Vương chặt đứt, thì bây giờ chắc nó cũng đã là cây tiên rồi.

Lang Vương tự trách rời khỏi phòng, có lẽ, anh phải trở về một chuyến

rồi.

“Dạ.” Bạch Tuyết đi theo, nhẹ nhàng gọi.

Nhìn bóng lưng Lang Vương, dường như là rất khó chịu!

Nỗ lực hít sâu một hơi.

Cô không phải người dễ nổi giận, cũng không dễ dàng chịu thua!

Nhưng không ngờ, núi quá cao, quá dốc, rất khó khăn để vượt qua,

dường như người đàn ông bên kia ngọn núi rất khó nắm bắt, cực kỳ mệt
mỏi, giậm chân tại chỗ, không thể đi nổi, bởi vì sau khi vượt qua ngọn núi
kia, cô biết rõ, thực ra chờ ở nơi đó không chỉ có một người đàn ông, mà
còn có vô vàn những thứ kì diệu khác.

Điều cô nên làm, thì sẽ cố gắng làm đến cùng!

Vì bên cạnh người đàn ông này, còn có tương lai của cô và bọn nhỏ!

“Hôm nay, tại sao em lại thả người phụ nữ kia?” Lang Vương trầm thấp

hỏi, anh vốn cho rằng Bạch Tuyết sẽ đánh chết cô ta. Xem ra cô vẫn rất
mềm lòng.

“Em biết hung thủ là một người khác.” Bạch Tuyết kiên định nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.