LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2317

Một cuộc tình vượt qua ngàn năm, nếu không có cách nào giữ lại cô ấy,

như vậy thì tùy cô ấy đi thôi.

Nghĩ đến Bạch Tuyết đã từng thích hát: anh là một con sói tu luyện ngàn

năm Lang Vương, ngàn năm tu luyện ngàn năm cô độc. Sau này anh sẽ
không nữa cô độc, bởi vì có em ở cùng với anh để vượt qua......

Một hàng nước mắt trong suốt của Lang Vương rơi xuống......

Đúng, anh quyết không trở lại làm Lang Vương cô độc, về sau anh muốn

có Bạch Tuyết làm bạn với Lang Vương anh.

Tiểu Tiên Tử ngước đầu, đôi tay ôm chân Vương như cũ, chỉ lo lắng anh

lập tức biến mất không thấy.

"Lang Vương, van ngài, van ngài lưu lại...... Van ngài nhìn đứa bé, không

nên rời đi...... Van cầu ngài sống sót......" Tiểu Tiên Tử hình như đã cảm
thấy Lang Vương đã quyết định đi, không có một chút lưu luyến với thế
gian. Cô khủng hoảng, cô vô dụng......

"Buông tay. Bọn nhỏ, nhất định ba và mẹ ta sẽ chăm sóc thật tốt cho bọn

chúng! Ta không thể để cho Tuyết Nhi cô đơn mà rời đi, ta cũng không cần
phải đau khổ mong nhớ cô ấy để sống!" Lang Vương cúi đầu, trong con
ngươi tràn đầy sự đau lòng.

"Không —— không —— không thể, không thể. Ngài không thể không

chịu trách nhiệm như vậy, không có Tuyết Nhi ngài sẽ đau lòng khổ sở,
ngài có nghĩ tới bọn nhỏ không có ngài nữa sẽ có thêm nhiều khổ sở hơn
hay không! Bọn họ đều còn nhỏ như vậy, đồng thời mất đi cha mẹ, bọn họ
sẽ rất đáng thương. Còn nữa, thủ hạ của Ma Vương cũng sẽ không bỏ qua
cho bọn họ, chẳng lẽ ngài sẽ yên tâm tương lai bọn nhỏ cũng vượt qua nguy
hiểm ở đây! Bọn họ là con của ngài, bảo vệ bọn họ là trách nhiệm của ngài.
Ngài không thể cứ đi như vậy, tuyệt đối không có không chịu trách nhiệm
rời đi như vậy——" Tiểu Tiên Tử đứng dậy, đối diện với Lang Vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.