"Chào mừng cây mẹ." Cây ma đứng đầu chợt quỳ trên mặt đất cúi lạy
dưới chân của Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết sững sờ, liếc mắt nhìn toàn thân mình, cô không có gì khác
biệt so với lúc nãy mà, sao bọn họ lại cúi đầu quỳ lạy cô? Nghĩ đến lá cây
trong miệng, nhất định là lá cây của cây mẹ đã cứu cô.
"Ngoan, đều đứng lên đi." Bạch Tuyết lạnh lùng nói một câu, sau đó lôi
kéo Nguyên Bảo chuẩn bị rời đi.
"Cây mẹ, ngài muốn đi nơi nào?" Cây ma đứng dậy hỏi rất cung kính.
"Đã trễ thế này rồi, tất nhiên là muốn tìm một chỗ để ngủ." Bạch Tuyết
vừa đi vừa nói.
"Nếu như cây mẹ không ngại, có thể đi đến chỗ chúng tôi nghỉ ngơi một
đêm."
Bạch Tuyết thầm nghĩ: đã trễ thế này, cũng không còn chỗ nào để đi, vậy
thì đi đến chỗ của họ đi!
Vì vậy, Bạch Tuyết và Nguyên Bảo đi theo mấy cây ma đến chỗ mà họ
nói là nhà.
Cảnh tượng trước mắt khiến Bạch Tuyết chắc lưỡi hít hà, mấy cái cây già
thành tinh này, lại có thể có chỗ ở đẹp như vậy.
Bạch Tuyết và Nguyên Bảo đi vào một hang động của cây ma, bên trong
mặc dù có chút ẩm ướt, nhưng lại rất yên tĩnh. Điều không tốt duy nhất
chính là, nơi này không có giường.
Cây ma nhìn thấy Bạch Tuyết có vẻ khó chịu, vì vậy liền thổi một hơi
nhẹ nhàng, một cái giường nhỏ tinh sảo xuất hiện trong hang động, Bạch