“Anh Long, em gái anh là nhớ anh, đừng lo lắng.” Bạch Tuyết cuống
quít giải thích nói.
“Long Nhi, Long Nhi? Nhớ anh trai thì liền trở về đi, anh trai cũng rất
nhớ em. Hay là em……” Long Chu cảnh giác nói, anh biết em gái nhất
định biết ý tứ trong lời nói của anh.
“Anh…… Anh đừng nghĩ nhiều, em rất tốt. Không cần lo lắng cho em.”
Đóa Đóa nói như vậy, Bạch Tuyết vui mừng nhìn cô, Tiểu Long Nữ đã thay
đổi, nếu là trước đây, cô ấy nhất định sẽ ồn ào muốn anh trai đến cứu mình.
Chỉ là, cô ấy không có, cô ấy lo lắng anh trai đau lòng cho mình, cho nên
nén nước mắt nói chuyện với anh trai, mặc dù là nước mắt chảy ào ào
xuống dưới, cô ấy cũng cố nén không cho anh trai nghe ra được.
“Vì cái gì sẽ không tới? Có phải có người làm khó em hay không? Có
anh trai ở đây, đừng sợ, nói cho anh nghe.” Long Chu không tin em gái
không nguy hiểm, bằng không làm thế nào cô lại không trở về nhà, còn
biến mất lâu như vậy!
“Anh, em thật sự không có việc gì, le;;quydon em rất tốt, người nơi này
đối với em rất tốt. Về sau…… Em sẽ về nhà.” Tiểu Long Nữ không biết cô
còn có thể biến trở về hay không, lúc cô nói lời này trong lòng như là đánh
đánh đau, cái gì vị đều có.
“Anh trai chờ em trở về, trong khoảng thời gian này anh sẽ ở lại nơi này,
tạm thời sẽ không về nhà chúng ta.”
“Anh trai, anh thật tốt.”
“Nha đầu ngốc, anh cho rằng em vĩnh viễn đều không để ý tới anh? Lúc
trước anh phản đối em và người đàn ông kia ở bên nhau, kết quả em……
Vừa đi không đã trở về! Anh cho rằng em đang giận, còn tưởng rằng em bị
người khá bắt cóc, anh vẫn luôn ở tìm kiếm em!” Long Chu tin tưởng Bạch