Tuyết, nếu Bạch Tuyết dám để cho Long Nhi trò chuyện với anh, anh liền
biết là có thể tin tưởng Bạch Tuyết. Cho nên anh nói chuyện cũng không sợ
Bạch Tuyết nghe được, trong lòng nghĩ cái gì liền nói cái đó.
“Anh, em sai rồi, em sẽ nghe lời anh. Bất quá, nếu không có quen biết
Lãnh Dạ và Bạch Tuyết, tin tưởng em sống cũng như không. Trong khoảng
thời gian này em đã suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện, làm người cũng
không phải chỉ cần có tiền là được, kỳ thật có rất nhiều đồ vật có dùng tiền
cũng mua không được. Ở chỗ này em cảm giác được ấm áp, em tìm được
cảm giác khi có mẹ, em rất tốt. Thật sự, anh trai. Nơi này có một mẹ Tiểu
Trí, bà ấy thực yêu thương em, rất đau lòng cho em, bà ấy giống như mẹ
của chúng ta.” Long Nhi thực cảm kích mẹ Tiểu Trí, cho nên cô mới có thể
cầm lòng không đậu nói ra mẹ Tiểu Trí.
Chính là bởi vì như thế, làm Long Chu cũng có manh mối. Có thể nhanh
chóng tìm được manh mối.
Nghe được có người lên lầu, Bạch Tuyết ám chỉ với Đóa Đóa, dáng vẻ
đang điện thoại này của cô có chút kỳ quái, một con heo, lại có thể nói, nếu
bị người ngoài biết, Đóa Đóa sẽ bị bắt đi làm nghiên cứu. Cho nên không
thể bị người khác biết Đóa Đóa có thể nói.
“Anh, em muốn cúp máy, Thiên Tầm tới tìm em đi chơi.” Nói xong cô
dập điện thoại. Kỳ thật Đóa Đóa là có tâm kế, là thông minh, ở trong điện
thoại cô không có cố tình nói tên ai, lại trong lời nói nói ra tên hai người,
một là Thiên Tầm, một là mẹ Tiểu Trí.
Đương nhiên Long Chu đã ghi tạc tên hai người kia vào trong lòng, anh
đều biết mẹ Tiểu Trí và Thiên Tầm.
Chính là người phụ nữ nuôi dưỡng một con heo, còn có đứa bé tinh ranh
kia.