Loại cảm giác này làm Long Chu không biết làm sao, thậm chí có chút
khủng hoảng.
“Long Nhi……” Lại một lần thấp giọng kêu lên.
“Anh trai không tốt, anh trai không chăm sóc tốt cho em, lúc trước anh
đã đáp ứng với ba mẹ sẽ chă sóc em thật tốt! Anh trai sai rồi, đều là anh sai!
Long Nhi……” Long Chu tự trách nhìn em gái.
Anh hoàn toàn có thể tưởng tượng tâm tình lúc này của em gái, em gái là
kiên cường, ít nhất em gái đã nhịn qua được lâu như vậy, nếu đổi là người
khác đoán chừng……
Long Nhi dũng cảm, cô khó khăn lắm mới có thể sống sót!
Lúc vừa mới tiến vào, em gái ở trong mộng gọi anh trai, chứng minh cô
còn muốn anh trai, muốn về nhà. Chỉ cần em gái có cái ý nghĩ này, cô sẽ
không ngã xuống.
“Long Nhi, hiện tại em không muốn nhìn thấy anh…… Hôm nào anh
trai lại đến thăm em……” Long Chu lau nước mắt một phen, đứng
diendanllequydon dậy, đau lòng nhìn Đóa Đóa vẫn chôn ở trong chăn như
cũ, cô vẫn là không muốn nói chuyện với anh!
Xoay người, không đành lòng rời đi.
Đóa Đóa ở trong chăn đã rơi nước mắt đầy mặt.
Nghe được đầu tiên là tiếng mở cửa, sau đó là tiếng đóng cửa nhẹ nhàng,
biết anh trai đi rồi, Đóa Đóa nước mắt đầy mặt từ từ ngồi dậy nhìn về
hướng cái cửa, “Anh…… trai…… Thực xin lỗi…… Anh…… trai……
Thực xin lỗi……” Đóa Đóa thấp giọng kêu, khóc lóc xin lỗi anh trai đã rời
đi.