LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 451

Chỉ chốc lát sau liền đem tất cả thức ăn Bạch Tuyết mang đến ăn vào

trong bụng, khiến Bạch Tuyết hài lòng ngồi ở bên cạnh.

"Mày có biết hay không nhìn mày rất giống tiểu cẩu tao nhặt được lúc

mười bốn tuổi, lông nó cũng rất trắng, hơn nữa mắt cũng giống mày." Bạch
Tuyết nói đến đây, chợt nhớ tới đến cái gì đó.

"Có lẽ nó và mày giống nhau, cũng là sói, chẳng qua là khi đó tao không

biết!"

Lãnh Dạ nằm bò trên mặt đất, hắn ăn hơi nhiều, cho nên nghĩ nằm nghỉ

một lúc.

Bạch Tuyết vẫn ngồi vậy , quay đầu nhìn thấy yêu tuyết rất ngoan, nghĩ

muốn sờ lông của nó, thế nhưng, trong lòng vẫn là có chút không dám, lo
lắng thú tính của nó nổi lên sẽ ăn thịt mình!

"Tao có thể sờ mày không? Mày rất giống tiểu Bạch tao từng nuôi." Năm

mười bốn tuổi ấy, Bạch Tuyết đều gọi Lãnh Dạ là tiểu Bạch.

Lãnh Dạ không có phản đối cũng không có gật đầu, Bạch Tuyết to gan

vươn tay nhỏ bé, nhẹ nhàng vuốt ve lông của có, thật mềm, thật mượt, bởi
vì Bạch Tuyết xoa, Lãnh Dạ cũng rất thoải mái nhắm mắt lại.

Bạch Tuyết chỉ biết trước mắt chính là một coi sói nhìn rất đẹp, mà

chẳng biết nó hiện tại chính là người đàn ông mỗi ngày mỗi đêm hung hăng
muốn cô, nếu như cô biết mình mỗi ngày bị một con sói yêu hung hăng xx,
không biết còn có thể bình tĩnh hay không...

"Mày vì sao lại ở trong này?" Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi, sói không phải

hẳn là ở trong rừng rậm sao? Vì sao lại bị Lãnh Dạ trở thành sủng vật nuôi
dưỡng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.