giáng một quyền về phía chiếc xe bên cạnh, anh một đường chạy như bay
chạy tới, lại có thể người đi nhà trống!
"Phái người đuổi theo cho tôi, trạm xe lửa, bến xe, sân bay, ca-nô, chỉ
cần là nơi người có thể đi liền đuổi theo cho tôi, tìm không được cô ấy
không được trở về gặp tôi! Mẹ nó!"
Đêm khuya, toàn bộ nội thành dường như bị lật tung, tìm kiếm khắp tất
cả các nơi, lại không có tìm được, cũng không có phát hiện dấu vết Bạch
Tuyết chạy trốn!
Bình Tĩnh cẩn thận nhìn Lãnh Dạ ngồi ở trên sô pha, mặt trầm như nước,
làm cho người ta kìm nén sợ hãi, anh không có mở đèn, một đôi hàn quang
ở trong đêm tối lóe ra, âm trầm khủng bố, trận trận gió lạnh, thật sự là sợ
hãi, giống như dã thú khát máu, mai phục trong đêm tối, tiến tới một giết
chết một, Bình Tĩnh chỉ có thể kiên trì đứng ở chỗ này!
Không phải Bạch Tuyết chạy trốn, đây là muốn giết người a, cô là muốn
gián tiếp hại chết bọn họ!
Bạch Tuyết lấy đâu ra lá gan dám chọc Lãnh Dạ như vậy, Bình Tĩnh cho
rằng Bạch Tuyết nhất định điên rồi, nếu như hiện tại tìm được Bạch Tuyết,
Lãnh Dạ nhất định sẽ răng rắc, một chưởng bóp chết cô! Càng nghĩ càng
sợ, nhìn Lãnh Dạ trong bóng đêm, trong lòng không khỏi bắt đầu sợ hãi!
Lãnh Dạ bỗng nhiên đứng lên, bóng dáng cao lớn đứng ở trong đêm tối,
âm u, mang theo khí tức lạnh lùng tử vong!
"Đi ra, ai cũng không cho tiến vào!" Lời Lãnh Dạ như một cây đao mạnh
mẽ đâm vào người Bình Tnh, cậu nơm nớp lo sợ. Không dám nói một
tiếng.
Sau khi cửa đóng lại, rốt cuộc trong phòng Lãnh Dạ nổi giận nổ tung, lúc
này anh có thể phá hủy tất cả như Đại Ma Vương, ai dám xuất hiệnở trong