LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 138

cùng cao hứng, rốt cuộc cơ hội ngàn năm hiếm có cũng xảy ra, ở bên trong
y chắc chắn sẽ thực sung sướng, Mạch Quai âm thầm nghĩ ngợi, tí ta tí tởn
bước vào phòng, nhìn thấy Dương Đình Phong đã ngoan ngoãn nằm trên
giường.

Khóe miệng khẽ cong, Mạch Quai chậm rãi bò lên giường, ngón tay

vuốt ve lồng ngực săn chắc của Dương Đình Phong, lại di chuyển xuống
khố hạ của y, lông mao cùng tính khí đập vào mắt, hắn nuốt nước miếng,
mở to miệng ngậm lấy côn thịt phát trướng.

Dương Đình Phong trầm mặc quan sát động tác của Mạch Quai, trên

mặt hoàn toàn không có chút phản ứng.

- Uy, cậu rên cho tôi nghe đi chứ. - Mạch Quai ngừng động tác, ủy

khuất ngẩng đầu nhìn Dương Đình Phong.

- Vì cái gì tôi phải rên? - Dương Đình Phong chau mày.

- Cậu rên tôi mới có động lực làm tiếp chứ. Cậu chẳng khác gì một

khúc gỗ vậy. - Mạch Quai không kiên nhẫn nói.

- Chán. - Dương Đình Phong lẩm bẩm trong miệng.

Mạch Quai đại khái không nghe Dương Đình Phong nói cái gì, cơ hội

ngàn năm vô cùng hiếm có, hắn phải tranh thủ thao chết lão nam nhân chết
tiệt này trước khi người nọ đổi ý mới được.

Mạch Quai nhả ra côn thịt của Dương Đình Phong, ngồi thẳng dậy,

đem hai cánh đùi săn chắc của y dang rộng sang hai bên, nhìn thấy cái động
hắc ám khiến người ta muốn tra tấn, Mạch Quai miệng nở nụ cười nham
nhở.

- Cậu làm cái gì? - Dương Đình Phong nhìn ra hành động kỳ quái của

Mạch Quai, tâm tình có điểm khẩn trương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.