LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 157

- Cậu còn biết xấu hổ, rất giống thiếu nữ mới lớn nha. - Mạch Quai

sớm đã phát hiện vành tai Dương Đình Phong đỏ ửng, tâm tình có chút thú
vị, cao hứng trêu chọc Dương Đình Phong.

- Im đi. - Dương Đình Phong hừ nhạt một tiếng, bước nhanh đi vào

phòng ngủ. Mạch Quai ở phía sau lén la lén lút mỉm cười, tò tẽn đi theo
sau, nhìn Dương Đình Phong đang loay hoay với cái tủ quần áo.Mạch Quai
nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian đã không còn sớm, liền vội vã chạy tới,
đẩy Dương Đình Phong sang một bên, đem toàn bộ quần áo Dương Đình
Phong lục tung cả lên. Dương Đình Phong nhìn một đống hỗn độn nằm rải
rác trên nền đất, không kiên nhẫn cầm lấy cổ tay Mạch Quai, lạnh lùng nói.

- Cậu làm cái gì?

- Tôi không muốn mặc đồ bẩn, mượn cậu tạm không được sao? -

Mạch Quai không nhìn đến sắc mặt của Dương Đình Phong, ướm hết cái áo
này đến cái khác lên người, vẫn là không có cái nào vừa ý hắn.

- Tránh ra. - Dương Đình Phong nhịn hết nổi, một phen đem Mạch

Quai đẩy sang một bên, cẩn thận nhặt quần áo lên sắp xếp ngăn nắp vào vị
trí cũ.

Mạch Quai mặt mày ủ rũ ngồi xuống giường, nhìn Dương Đình Phong

"đảm đang" đang đóng vai vợ hiền với mình, trong lòng trỗi dậy một cỗ
buồn nôn vô cùng.

Bịch.

Một bộ y phục ném tới trước mặt, Mạch Quai hạ mắt nhìn qua, lại

ngẩng đầu nhìn Dương Đình Phong, hai mắt chớp chớp không rõ chuyện gì
đang xảy ra.

- Mặc vào đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.