LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 186

- Em lên phòng tắm rửa, một lát em sẽ dẫn anh ra ngoài, anh cũng

chuẩn bị đi. - Hắn bỏ lại một câu xong liền cao hứng đi lên phòng, Mạch
Tư ngồi ở bàn khách hoang mang nhìn bóng lưng hắn, bĩu môi một cái rồi
về phòng thay vào bộ y phục mới.

Buổi tối ở giữa đường phố tấp nập, Mạch Quai lái xe chở Mạch Tư đi

ăn đêm, Mạch Tư được Mạch Quai dẫn tới quán KFC ở trung tâm thành
phố, gọi rất nhiều suất ăn combo, biết rõ anh trai mỗi lần tâm tình bất hảo
thì phương pháp tốt nhất chính là dẫn người nọ đi ăn, quả nhiên đã qua hai
năm mà cách này xem ra vẫn còn có hiệu quả.

- Anh ăn từ từ thôi, đừng có bắt chước em chứ. - Nhìn Mạch Tư tay

trái cầm đùi gà, tay phải cầm ly nước như mưa mà cúi đầu ngấu nghiến ăn,
Mạch Quai ngồi đối diện không nhịn được phì cười một tiếng, cảm thấy bộ
dạng đối phương trông buồn cười vô cùng.

Mạch Tư nhoẽn miệng cười, đưa khăn giấy lau sơ miệng, nói.

- Làm sao? Mất hình tượng lắm à?

- Anh có gì mà mất hình tượng? Xàm quá đi. - Mạch Quai cố tình trêu

chọc nói.

- Còn nhớ hồi đó bà ngoại hay dẫn chúng ta tới đây ăn không? Lúc đó

em không biết ăn sốt cà chua, cứ ngỡ rằng đó là ớt, mới nếm qua một cái
còn chưa cảm nhận tư vị gì đã khóc nháo nhào lên. - Mạch Tư nhất thời
nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa hai anh em thường hay tới đây cùng bà
ngoại, tâm tình lập tức cao hứng hẳn.

- Không bằng anh đâu nha. Cái đùi gà trên tay bất cẩn làm rơi xuống

đất mà dám nói là con gà còn sống, anh cũng khóc không hơn kém em đâu
đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.