LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 271

Mạch Quai nghe vậy trong lòng đột nhiên trỗi dậy một cỗ ấm áp,

chậm rãi gật đầu.

- Ân. Bất quá.. - Lại nhớ ra một chuyện, hắn kinh ngạc hỏi.

- Đây là lý do cậu kêu tôi mang đồ đạc theo sao? Tôi còn tưởng chúng

ta đi picnic chứ?

Dương Đình Phong ấn ấn huyệt thái dương, không kiên nhẫn gằn

giọng.

- Mau ăn đi không thì trễ chuyến bay.

- Ân. - Hắn thích thú cười rộ lên, vội vội vàng vàng đem phần ăn trên

bàn hớp sạch không bỏ sót một miếng nào.

Ăn xong hai người bắt taxi tới sân bay Đài Loan, check in giấy tờ đầy

đủ, đem hành lý mang lên máy bay. Mạch Quai và Dương Đình Phong ngồi
ở hàng ghế số 15, 16, vị trí vô cùng thuận lợi. Trước đây chính mình có học
qua một vài kiến thức địa lý, Thượng Hải là một thành phố lớn, cảnh quan
và ẩm thực ở đó cũng hoàn hảo, tâm tình Mạch Quai vì chuyện này mà
phấn khích không thôi.

Dương Đình Phong ngồi cạnh cửa sổ đọc tạp chí, nghe thấy Mạch

Quai miệng không ngừng lẩm bẩm theo bài hát, chỉ lắc đầu trào thua.

- Khi nào máy bay hạ cánh liền gọi tôi dậy a. Tôi ngủ một lát.

Dương Đình Phong không nói, thuận tay đem đầu Mạch Quai ngã vào

bờ vai mình, hắn thích thú mỉm cười, tinh nghịch dụi dụi vào hõm cổ y,
chậm rãi khép hai mắt.

Chính là nhắm mắt chưa được bao lâu, vị khách ngồi phía sau ngang

nhiên duỗi chân đẩy mạnh ghế của hắn, Mạch Quai nheo nheo mi mắt, điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.