LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 308

Dương Đình Phong nhắm nghiền hai mắt, lực đạo ôm Mạch Quai càng

gắt gao chặt chẽ, thanh âm thập phần run rẩy.

- Thực xin lỗi... thực xin lỗi.

Hai mắt Mạch Quai chớp chớp, rốt cuộc tên bánh bèo này hôm nay dở

chứng gì vậy, hắn cau mày, sờ soạng khắp người Dương Đình Phong, lại
đưa mũi ngửi ngửi, nhịn không được quát lên.- Tên khốn, cậu uống rượu có
phải không, sao người nóng như vậy, có cảm mạo không đấy?

- Không, đừng nói gì hết, để tôi ôm cậu, một chút thôi.

Mạch Quai bĩu môi dưới, lén lút nở nụ cười, ôm ngược lại Dương

Đình Phong, bộ dạng trẻ con thích thú tựa cằm vào vai y.

- Cậu nấu ăn cho tôi đi, tôi đói.

- Ừ, sẽ nấu mà. - Dương Đình Phong cười khổ, bàn tay nhẹ nhàng

vuốt ve mái tóc mềm mại, vẫn là mùi hương anh đào ngày đó, thật thơm.

Được một lúc lâu, Dương Đình Phong mới chịu buông Mạch Quai ra,

ôn nhu vén tóc hắn, ánh mắt nghiêm túc nói.

- Hứa với tôi, cho dù có xảy ra chuyện gì, người tôi yêu chỉ duy nhất

một mình cậu, không phải Nhã Đình, cậu tin tôi chứ?

Mạch Quai sửng sốt, dở khóc dở cười, đưa tay nhéo lấy mặt Dương

Đình Phong.

- Tôi biết rồi mà. Hôm nay cậu làm sao vậy, đột nhiên nói cái gì, hay

là cậu làm ra chuyện gì tồi tệ rồi có phải không? Tôi hay thấy mấy tình tiết
kiểu này trong phim lắm a.

- Không có gì. - Dương Đình Phong nghe xong cũng cảm thấy buồn

cười, khoé miệng hơi nâng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.