LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 40

Dương Đình Phong cố nén cơn giận trong lòng, lập tức dừng cước bộ,

lạnh lùng nói.

- Cậu không có việc gì làm sao?

- Cậu nói thử xem. - Mạch Quai tắt xe máy, chống tay lên tay lái, nhe

răng cười.

Dương Đình Phong nặng nề thở dài, tầm mắt trong vô thức trùm lên

cái áo mỏng manh trên người Mạch Quai, trầm mặc một lúc, sau đó mới lên
tiếng.

- Cậu không lạnh sao?

Mạch Quai căn bản không nghe đối phương vừa nói gì, tròn xoe mắt

nhìn Dương Đình Phong.

- Cậu nói cái gì?

Vừa lúc này phía sau có một chiếc xe máy phóng lên, Dương Đình

Phong kịp thời đưa mắt nhìn qua, một phen cầm lấy cổ tay Mạch Quai kéo
vào lồng ngực, xe máy kia như điên nhào tới, đụng phải xe máy của Mạch
Quai tạo một đường dài ngay trên mặt kính.

Tay Dương Đình Phong chạm vào cánh tay của Mạch Quai, cảm giác

lạnh lẽo tê dại xông lên tri giác, y nheo lông mày, chậm rãi buông Mạch
Quai đang nằm trong lồng ngực mình, toan tính mở miệng nói chuyện,
người nọ đột nhiên chạy tới ôm lấy xe máy, tay chạm lên vết trầy xấu tầm
nhìn trên tấm kính, ngoảnh đầu quát lớn.

- Mẹ kiếp, thằng khốn có biết lái xe không vậy hả?

Dương Đình Phong đứng một bên ném ánh mắt khinh thường, đem áo

khoác trên người cởi ra, ném lên yên xe máy, lạnh lùng nói một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.