LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 41

- Khoác vào đi.

Mạch Quai ngây ngốc một lúc, có như không cầm lên áo khoác của

Dương Đình Phong, tầm mắt nhìn sang ánh mắt lạnh như băng của đối
phương. Mạch Quai hiện tại có một phát hiện, mỗi lần nhìn vào ánh mắt ấy,
hắn dường như bị xoáy sâu vào đó, cái nhìn luôn trống rỗng, có phần lạnh
lẽo, nhưng đôi lúc lại ấm áp không lý do. Mạch Quai cảm thấy sợ hãi, cũng
cảm thấy chính mình thực sự khác biệt, khác biệt ở chỗ, nó luôn khiến cậu
trong vô thức mà tức giận, tức giận cái con người lạnh lùng ấy, vậy mà vì
cái gì lại đột nhiên ôn nhu bất thường. Nhưng không phải một lần, lần đó
cũng vậy, con người này, đến tột cùng chính là lạnh lùng, hay là ôn nhu?

- Cậu thật kỳ quái. - Suy nghĩ trong đầu cái gì, Mạch Quai liền một

mạch nói thẳng ra.

- Tôi vì cái gì lại kỳ quái? - Dương Đình Phong lướt mắt một lượt từ

đầu tới chân mình, nheo mắt hỏi.

- Uy, tôi mặc cái này, cậu lấy cái gì mà mặc. - Nhưng lời muốn nói lại

không tài nào mở miệng được, Mạch Quai thu tầm mắt, hất cằm chỉ về phía
Dương Đình Phong, hỏi.

- Việc đó không cần cậu quản. - Dương Đình Phong nói xong, liền

xoay người về phía trước bước đi, không ngoảnh đầu lại.

Mạch Quai nương theo bóng lưng rộng lớn kia nhìn đăm chiêu, hai tay

siết chặt áo khoác trong tay, miệng hít một hơi, nhanh chóng đem áo khoác
của Dương Đình Phong khoác vào, ngồi lên xe máy lái đến chỗ Dương
Đình Phong.

- Uy, nhà cậu ở đâu, tôi đưa cậu về.

- Không cần. - Dương Đình Phong vừa đi vừa trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.