LẨU CHÚ MÈO Ở NÔNG TRẠI - Trang 44

L

ế đ ă đồ

u nghe thấy Bát Men kể với đám gà là nó đã ra thăm đồng.

Lẩu biết là đã mấy lần Bát Men bám theo bố Thợ Điện ra
đồng, mặc cho bố bảo nó về, nó cứ một mực chạy theo.

Phần ruộng nhà chị Cún cách nhà khoảng mười lăm phút đi bộ. “Đó
là một cánh đồng trồng màu rộng mênh nông”, Bát Men cao hứng
kể. Đám gà mắt tròn mắt dẹt nghe vẻ tò mò và khoái chí lắm, bởi
chúng nào đã được đi đâu ra khỏi góc vườn. Chị Khế thì khẽ rung
rung những tán lá hưởng ứng. Được thể, Bát Men càng thao thao bất
tuyệt, câu chuyện kéo dài cả tiếng đồng hồ trong ánh mắt
ngưỡng mộ của đám quần chúng.

Duy chỉ có Lẩu thầm nghĩ: “mênh mông chứ không phải mênh

nông, đúng là dốt còn nói chữ”.

Tất nhiên, Bát Men chả hề biết Lẩu đang lắng nghe nó, nó kể

tiếp: “Ở ngoài đồng có rất nhiều người, ai cũng cắm cúi làm
việc, người cuốc, người đào, người tưới nước, người gánh phân, nhộn
nhịp vô cùng”.

Lẩu nằm nghe một cách lười biếng, vừa nghe vừa liếm liếm bộ

lông vàng óng, thi thoảng nó lại co duỗi bàn chân cho đỡ mỏi. Mỗi
lần như thế, bộ móng sắc bén lại lộ ra khỏi những đệm thịt hồng.

- “Mọi người làm việc say sưa, chỉ nói chuyện khi nghỉ tay uống

nước. Hôm qua, lúc uống nước chè tươi, bố Thợ Điện nói với bác có
ruộng trồng su hào là dạo này nhiều chuột quá” – Bát Men vẫn
đang tiếp tục câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.