LẨU CHÚ MÈO Ở NÔNG TRẠI - Trang 89

T

ố â à á

hỉnh thoảng Lẩu lại ra thăm Bát Men, vì Bát Men không thể rời
bỏ vị trí. Một buổi non trưa, khi Lẩu vừa bước chân ra lều vịt
thì Bát Men túm ngay lấy nó, thì thào:

- “Em mới phát hiện ra một chỗ hay tuyệt hảo”.

Rồi chẳng chờ Lẩu phản ứng, Bát Men hăng hái chạy trước, chẳng

còn cách nào khác, Lẩu đành chạy theo sau. Bát Men vòng qua bờ ao,
đi thêm một đoạn xa khỏi lều vịt tiến về phía đồng. Xa xa đằng
tây nơi bờ kè có những đống cao cao nhìn vô cùng bí hiểm.

Trên bờ kè có rất nhiều đống như thế. Lẩu không biết đó là

cái gì, Bát Men tất nhiên cũng không. Suy nghĩ một lát, con chó quả
quyết đó là những ngọn núi. Nó đi quanh một ngọn núi cao nhất,
rồi nó rủ Lẩu chơi trò thám hiểm. Lẩu từ chối, Lẩu vốn là con mèo
ư

a sạch sẽ, những ngọn núi này đen quá, sẽ làm bẩn bộ lông vàng óng

mất. Còn Bát Men thì chẳng sợ, nó vốn hiếu động, hơn nữa nó lại
có bộ lông đen nên nó quyết thử một phen. Với vẻ mặt quyết tâm
cao độ, Bát Men nhảy lên quả núi. Không có chuyện gì xảy ra, nó càng
tự tin bước thêm ba bước lớn, đoạn nó dừng lại, nói: “Anh Lẩu ơi, lên
đây đi, thích lắm, đứng ở đây em nhìn thấy cả thế giới”.

Lẩu vẫn từ chối: “Đằng ấy cứ leo đi, tớ ngày nào chả đi trên bờ

rào, cao gấp mấy lần ý chứ…”

Bát Men không bỏ cuộc: “Leo bờ rào là bờ rào, leo núi là leo núi,

trên này đẹp tuyệt vời, anh cứ lên một chút xem”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.