LÂU ĐÀI - Trang 144

CHƯƠNG X

K. bước ra ngoài gió đang hoang dại thổi, và từ chỗ cầu thang lên

chàng nhìn vào bóng tối. Thời tiết rất xấu. Không hiểu sao chàng lại
nhớ tới việc bà chủ quán đã cố gắng thuyết phục chàng làm biên bản
ra sao, và chàng đã từ chối như thế nào. Tất nhiên đó không phải là
nỗ lực rõ ràng, ngay liền đó bà ta lại đã ngấm ngầm xúi chàng từ
chối việc làm biên bản. Rốt cuộc không thể biết được là chàng đã từ
chối hay nghe theo bà ta. Bản chất của bà ta là quỷ quyệt và bà ta
hành động có vẻ vô nghĩa và mù quáng như ngọn gió, theo một sự
chỉ đạo của ai đó, từ xa mà không bao giờ chúng ta có thể biết được.

Mới đi được vài bước trên đường quốc lộ, chàng thấy hai người

cầm đèn đi lảo đảo: tín hiệu của cuộc sống vui tươi. Chàng đi vội về
phía họ, và những người đó cũng ngất ngưởng về phía chàng. Chính
chàng cũng không biết là tại sao mình lại cảm thấy thất vọng đến thế
khi nhận ra những kẻ giúp việc. Những người đó đến với chàng,
chắc là Frida bảo họ; những chiếc đèn đã giải thoát chàng ra khỏi
bóng đêm gào rít, ầm ĩ cũng là đèn của chàng. Vậy mà chàng vẫn
cảm thấy thất vọng, chàng tưởng họ là những người lạ chứ đâu nghĩ
là những người quen cũ mà mình đã chán đến tận cổ này. Nhưng
không chỉ những người giúp việc đến từ trong bóng tối, giữa họ,
Barnabás bước ra.

- Barnabás! - K. kêu lên và chìa tay cho gã. - Anh đến gặp tôi à?
Cuộc gặp gỡ bất ngờ, đột ngột đã làm chàng quên đi mối thù mà

mới gần đây nhất Barnabás đã gây nên cho chàng.

- Tôi đến gặp ông, - Barnabás vẫn thân mật như hôm nào. - Tôi

mang thư của Klamm đến.

- Thư của Klamm! - K. ngẩng phắt đầu, nói và nhanh nhẹn lấy lá

thư từ tay Barnabás. - Các anh soi đèn vào đây! - Chàng bảo những
người giúp việc đang từ bên phải và bên trái chen lên tới chỗ chàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.