LÂU ĐÀI - Trang 145

họ nâng đèn lên, K.p nhỏ tờ giấy cỡ lớn để gió không giật đi, sau đó
chàng bắt đầu đọc.

"Gửi ngài đạc điền ở quán "Bên cầu". Tôi ghi nhận những công

việc đạc điền cho đến lúc này ngài đã hoàn thành. Công việc của
những người giúp việc cũng đáng khen ngợi, ngài đã biết làm cho
họ làm việc một cách tốt đẹp. Mong rằng nhiệt tình của ngài không
giảm sút trong thời gian tới! Hãy đưa công việc này đến cùng, sự
ngưng trệ sẽ làm tôi không hài lòng, về những việc khác ngài hãy
yên tâm, vấn đề tiền công sẽ được giải quyết nhanh chóng. Tôi vẫn
để ý tới ngài".

K. ngẩng lên nhìn sau khi đọc thư, những người giúp việc đọc

chậm hơn, sung sướng trước tin vui, họ reo to lên ba lần tiếng hoan
hô, đung đưa những chiếc đèn họa theo.

- Các anh hãy yên lặng, - chàng nói với họ; rồi sau đó với

Barnabás: - Đây là một sự hiểu nhầm.

Barnabás không hiểu.
- Đây là sự hiểu nhầm, - K. nhắc lại, và nỗi mệt mỏi ban chiều lại

xâm chiếm người chàng, con đường dẫn đến trường học trở nên dài
vô tận, phía sau Barnabás hiện lên toàn bộ gia đình gã, còn những
người giúp việc thì vẫn luôn luôn chen lấn cạnh chàng làm cho
chàng phải dùng cùi tay hất họ ra xa. Làm sao mà Frida bảo họ đến
với chàng, một khi chàng đã ra lệnh cho họ ở lại với cô ấy. Một mình
chàng cũng có thể tìm về đến nhà cơ mà; đi một mình còn dễ hơn là
đi với cái hội này. Thêm vào đó, một người trong bọn họ lại còn
quấn chiếc khăn quanh cổ, đoạn cuối của chiếc khăn bay phất phới
trong gió, mấy lần đã quất vào mặt K., cho dù người giúp việc thứ
hai dùng những ngón tay dài nhọn luôn ngọ nguậy lập tức kéo nó ra
khỏi mặt chàng thì cũng không giúp ích gì nhiều. Mà rõ ràng là họ
thích thú cái trò chơi này, cũng như sự náo động của gió và đêm tối
đã làm cho họ phấn chấn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.