LÂU ĐÀI - Trang 162

- Quân dối trá! - có giáo nói. Cô ta vừa băng bó xong bàn chân

trước của con mèo, và ôm nó vào lòng, con vật không đủ chỗ ở đó.

- Vậy là còn lại ngài phục vụ nhà trường, - thầy giáo nói, rồi đẩy

bọn giúp việc ra, quay về phía K. đang chống chổi lắng nghe những
chuyện vừa rồi, - ngài phục vụ nhà trường này vì hèn nhát mà đã
thản nhiên để người ta buộc tội người khác do những việc làm đê
tiện của mình.

- Nào, - K. nói và nhận thấy sự can thiệp của Frida tuy thế mà đã

làm dịu bớt cơn tức giận không thể kìm nén lúc đầu của thầy giáo. -
Nói chung tôi sẽ không ân hận, nếu chúng bị một trận đòn, phải đến
hàng chục lần đáng bị đánh mà chúng lại được tha, thì lần này,
chúng thật sự đáng được một trận đòn oan. Nhưng tôi cũng mừng
nếu tránh được sự va chạm trực tiếp giữa hai chúng ta, thầy giáo ạ,
và có lẽ anh cũng không muốn làm ngược lại. Nhưng nếu Frida đã
hy sinh tôi vì bọn giúp việc, - nói đến đây K. dừng lại, có thể nghe
tiếng nức nở của Frida sau tấm chăn, - thì tất nhiên cần phải làm rõ
sự việc.

- Không thể nghe được! - cô giáo nói.
- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của chị, chị Giza ạ, - thầy giáo

nói. - Còn ông, người phục vụ nhà trường, sau khi thực thì trách
nhiệm của mình một cách tồi tệ như thế này, ông có thể cắp mũ đi
đâu thì đi, rồi ông còn bị xử phạt thích đáng nữa. Bây giờ thì cùng
với gia đình, ông hãy biến khỏi đây ngay lập tức. Chúng tôi rất nhẹ
nhõm nếu ông đi khỏi để cuối cùng chúng tôi có thể bắt đầu dạy.
Một, hai, nà

- Một bước tôi cũng không đi khỏi đây, - K. nói. - Ông là cấp trên

của tôi, nhưng tôi không nhận công việc ở ông, mà là từ ngài trưởng
thôn, và tôi chỉ chấp thuận sự sa thải của ông ta. Ông ta không tìm
việc này cho tôi để tôi chịu lạnh cóng ở đây với những người của
mình, mà là để, như ông cũng đã nói, tôi đừng làm những việc thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.