LÂU ĐÀI - Trang 163

suy nghĩ vì tuyệt vọng, sự thải hồi tôi ngay lập tức là trái với những
ý định của ông ta, chừng nào chưa nghe từ chính miệng ông ta điều
ngược lại, tôi không tin gì hết cả. Mà có lẽ việc tôi không làm theo sự
sa thải nông nổi của ông cũng có lợi lớn cho ông.

- Tóm lại ông không chấp hành? - thầy giáo hỏi.
K. lắc đầu.
- Ông hãy cân nhắc cho kỹ, - thầy giáo nói. - Những quyết định

của ông không phải lúc nào cũng tốt nhất, chẳng hạn ông hãy nghĩ
đến chiều hôm qua, khi ông đã khước từ cuộc thẩm vấn.

- Tại sao bây giờ ông lại nhắc tới chuyện đó? - K. hỏi.
- Vì tôi thích thế - thầy giáo nói. - Và tôi nói lần cuối cùng: Ông

hãy đi khỏi đây!

Nhưng vì lời nói này cũng không có tác dụng, thầy giáo đi đến

bục giảng và thì thầm trao đổi với cô giáo. Cô ta nhắc đến công an,
nhưng thầy giáo bác bỏ ý kiến này, cuối cùng họ đã thỏa thuận.
Thầy giáo bảo bọn trẻ sang bên lớp của anh ta để lát nữa chúng học
cùng với những đứa khác. Bước ngoặt này đã gây nên không khí vui
vẻ chung, bọn trẻ liền cười nói ầm ĩ, rời khỏi phòng học, thầy giáo và
cô giáo là những người cuối cùng ở lại. Cô giáo mang theo cuốn sổ
lớp, cùng với con mèo béo hoàn toàn hờ hững trên đó. Thầy giáo
muốn bỏ con mèo lại, nhưng cô giáo vin vào sự độc ác của K. đã gạt
đi. Thì ra vì K. mà thầy giáo còn phải chịu đựng thêả con mèo nữa.
Việc này sau đó đã ảnh hưởng đến những lời cuối cùng mà thầy giáo
nói với K. từ cánh cửa:

- Cô giáo buộc phải rời phòng học cùng với bọn trẻ, bởi vì ông đã

ngang bướng không chấp thuận sự sa thải của tôi. Không một ai có
thể để một cô giáo trẻ dạy học ở nơi bẩn thỉu do công việc gia đình
không tốt của ông. Vậy nên ông ở lại đây một mình và cứ việc ngả
ngớn theo ý thích, sự kinh tởm của những người quan sát tử tế sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.