LÂU ĐÀI - Trang 285

Khi K. đi qua trước mặt Momus, gã làm như chỉ bây giờ mới

nhận ra người đạc điền.

- Ồ ngài đạc điền, - y nói, - con người không chịu được cật vấn,

bây giờ lại chen lấn để được cật vấn. Với tôi hôm đó thì sự việc hẳn
đã đơn giản hơn. Tất nhiên là không dễ gì lựa chọn được sự cật vấn
nào thích hợp hơn.

Nghe những lời ấy, K định đứng lại, nhưng Momus nói:
- Ngài cứ đi đi! Hôm đó tôi cần ngài trả lời, nhưng bây giờ thì

không cần nữa.

K. lo lắng vì cách xử sự của Momus, thế nhưng chàng vẫn nói với

y:

- Các ông chỉ nghĩ đến bản thân thôi. Chỉ vì một người có địa vị

nào đó thì tôi đã vẫn không có ý định trả lời, cả hôm đó lẫn hôm
nay.

- Vậy thì chúng tôi nghĩ đến ai nếu không phải là vì bản thân? -

Momus nói. - Có ai khác ở đây nữa không? Ông đi diỞ hiên nhà một
tên đầy tớ đón và đưa họ qua sân trên con đường mà K. đã biết, rồi
qua cổng và đi hết một dãy hành lang thấp, hơi dốc. Trên những
tầng cao nhất chắc chắn chỉ có các viên chức cấp cao ở; các thư ký ở
dưới, trên hành lang này; Erlanger cũng thế, mặc dù ông ta thuộc về
số những thư ký quan trọng nhất. Tên đầy tớ tắt đèn cầm tay vì ở
đây chỗ nào cũng có ánh điện chiếu sáng. Tất cả được xây dựng nhỏ
nhắn, nhưng tinh xảo. Người ta đã sử dụng không gian một cách tối
ưu nhất. Hành lang chỉ cao vừa đủ để có thể đi thẳng người ở trong
đó. Hai bên là cửa tiếp cửa. Những dãy tường bên không cao đến
tận trần, chắc là để thông gió, vì những căn phòng trên hành lang
sâu, giống như hầm rượu đó có lẽ không có cửa sổ. Những dãy
tường không kín hoàn toàn có điểm bất lợi là ở hành lang, và do đó
ở trong các phòng thường xuyên ồn ào. Nhiều phòng hình như đã có
người ở, phần đông họ đang thức, có thể nghe được tiếng nói, tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.