LÂU ĐÀI - Trang 288

CHƯƠNG XVIII

Lúc đó K. nhìn quanh không mục đích, chàng chợt thấy Frida từ

xa, ở một trong số các lối rẽ của hành lang. Cô gái làm như không
quen biết, chăm chăm nhìn chàng, tay cô ta cầm chiếc khay và
những chiếc nồi không. K. quay về phía người đầy tớ, nhưng hắn
hoàn toàn không để ý đến chàng, dường như người ta càng nói
nhiều với hắn thì các ý nghĩ của hắn càng lơ đễnh hơn. Chàng bảo
hắn là chàng sẽ quay lại ngay, rồi chạy đến với Frida. Vừa tới nơi
chàng đã bám lấy vai cô ta như thể Frida lần nữa lại là của chàng, và
trong khi hỏi cô ta vài câu vu vơ chàng nhìn vào mắt cô ta dò hỏi.
Nhưng Frida vẫn chưa hết vẻ cứng nhắc, cô ta lúng túng xếp trên
chiếc khay và nói:

- Anh còn muốn gì tôi nữa? Hãy đến với họ đi... anh biết là đến

với ai rồi đấy. Anh vừa từ chỗ họ, nhìn anh là tôi biết.

K. lập tức chuyển hướng sang chuyện khác, tránh phải giải thích

quá đột ngột bắt đầu bằng điều xấu nhất và bất lợi nhất đối với
chàng.

- Anh tưởng em ở quán rượu, - K. nói. Frida nhìn chàng ngạc

nhiên, rồi bất thần với bàn tay không bị vướng víu gì, cô âu yếm
vuốt ve lên trán, lên mặt K. như thể giữa chừng cô đã quên mất
chàng là người như thế nào, và giờ đây bằng sự tiếp xúc này cô
muốn nhớ lại. Trong ánh mắt mờ sương cảm thấy sự hồi tưởng mệt
mỏi.

- Người ta đã lại nhận em vào làm việc ở quầy rượu. - Cô nói khẽ

như thể điều cô nói là không quan trọng, nhưng đằng sau những lời
nói dường như có cuộc trò chuyện khác với K., về điều quan trọng
nhất. - Công việc này không thích hợp với em, ai cũng có thể làm
được, ai mà chẳng làm được gái hầu phòng, người nào biết trải
giường, biết tỏ ra thân thiện và không sợ khách quấy rầy mà ngược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.