LÂU ĐÀI - Trang 334

thấy bất kỳ cái gì, cho nên cả những ngài nhạy cảm nhất lẽ ra đã có
thể xuất hiện trước mặt chàng mà không phải e dè.

Việc nhắc đến hai cuộc thẩm vấn, chủ yếu là cuộc thẩm vấn với

Erlanger và sự kính trọng mà K. thể hiện khi nói đến các ngài, đã
làm cho chủ quán có tâm trạng dễ chịu hơn đối với chàng. Ông ta đã
cho phép K. bắc một mảnh ván lên các thùng bia theo yêu cầu của
chàng, ít ra thì chàng có thể ngủ ở đó cho đến khi trời sáng, nhưng
bà vợ ông chủ quán thì lại phản đối việc đó; bà ta liên tục sửa lại
quần áo của mình một cách vô ích, chỉ bây giờ bà ta mới nhận ra sự
bất ổn của nó; bà ta lắc đầu liên tục và cuộc chiến cũ giữa họ với
nhau về sự sẽ của ngôi nhà lại bùng nổ. K. rất mệt mỏi, lời qua tiếng
lại của cặp vợ chồng có ý nghĩa đặc biệt đối với chàng. Nếu người ta
đuổi chàng đi khỏi nơi này thì đó là sự không may mắn lớn nhất từ
trước tới nay. Không thể để việc này xảy ra kể cả khi ông chủ quán
và vợ ông ta đoàn kết chống lại chàng. Ngồi co ro trên thùng, chàng
nhìn họ chờ đợi cho đến khi bà chủ quán với sự nhạy cảm đặc biệt
mà K. đã thấy từ lâu, đột ngột bước lùi sang một phía và - có thể bà
ta đã nói với ông chủ quán về chuyện khác - kêu lên:

- Ông xem kìa, anh ta nhìn tôi như thế nào kìa! Hãy tống cổ hắn

đi!

Nhưng K. chớp lấy cơ hội, và bây giờ chàng hoàn toàn tin chắc

đến mức thờ ơ, rằng mình có thể ở lại, chàng nói:

- Tôi không nhìn bà, tôi chỉ nhìn quần áo bà.
- Tại sao lại nhìn quần áo tôi? - bà vợ ông chủ quán hỏi vẻ lo

lắng.

K. nhún vai.
- Đi thôi ông, - bà ta nói với ông chủ quán, - một thằng cha say

khướt nói huyên thuyên! Để hắn ngủ ở đây cho qua cơn chếnh
choáng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.